Lâm Y Tuyết trừng Lâm Vân Phong một cái, dịu dàng nói:
- Người ta trước giờ vẫn rất khiêm tốn mà.
Câu này vừa nói ra, Lâm Vân Phong, Hứa Khiết, Trần Ngọc Loan lập tức cười to, nhanh chóng làm mọi người cười theo, cả đáy khe sâu vang vọng tiếng cười.
Lâm Y Tuyết đỏ hẳn cả mặt, tức đến dậm chân, lập tức xoay mình không để ý đến ai nữa.
Chốc lát sau, tiếng cười tan rồi, Lâm Vân Phong hỏi:
- Y Tuyết nói xem, tình trạng con tu luyện thế nào rồi?
Nghe vậy, Lâm Y Tuyết quay người trở lại, có phần tự đắc nói:
- Âm Dương pháp quyết mà cha truyền thụ cho con thì con đã lĩnh ngộ được tinh túy của nó, trước mắt do thời gian còn ngắn, tạm thời chỉ tu luyện được ba phần hỏa hầu.
Lâm Vân Phong cười mắng:
- Ba phần hỏa hầu mà cũng nói ra để bêu xấu, quả thật không biết e dè.
Lâm Y Tuyết không phục nói:
- Người ta lần đầu tiên tu luyện đã có thành tích như vậy, quả thật cũng không tồi chút nào.
Hứa Khiết cười nói:
- Tính tình cứ như trẻ con vậy, không chịu thua một chút nào cả.
Trần Ngọc Loan cười lên tiếng:
- So với ta năm xưa thì Y Tuyết cũng thông minh hơn nhiều.
Lâm Y Tuyết nghe vậy rất mừng cười tiếp liền:
- Dì Ngọc Loan là tốt nhất đó, lời thực nói thực.
Câu này vừa nói ra, mọi người lại cười to lần nữa, ai cũng bị Lâm Y Tuyết chọc cho phải cười vang.
Rất lâu sau, Triệu Ngọc Thanh chuyển sang chuyện khác:
- Linh Hoa, con tu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-hau-truyen/1427944/chuong-810.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.