Thiên Lân vẻ mặt khẽ biến, gào lên:
- Vì sao lại như vậy?
Xà Thần vẻ mặt bình thản, không nhanh không chậm đáp:
- Thiên Lân, ngươi hiểu được bao nhiêu thứ về Tuyệt Tình môn vậy?
Thiên Lân nghe vậy bình tĩnh trở lại, thản nhiên đáp:
- Không rõ ràng lắm.
Xà Thần cười hỏi tiếp:
- Thế ngươi có muốn biết không?
Thiên Lân cau mày nói:
- Ngươi có điều kiện nào chăng?
Xà Thần gật đầu đáp:
- Ta có thể nói cho ngươi biết mọi thứ liên quan đến Tuyệt Tình môn, nhưng ngươi phải đáp ứng một điều kiện của ta.
Thiên Lân lạnh lùng nói:
- Điều kiện thế nào.
Xà Thần trả lời:
- Chờ đến một ngày nào đó trong tương lai, ta hy vọng ngươi có thể giúp ta một chút. Còn như thế nào, đến lúc đó ngươi sẽ tự mình biết được.
Thiên Lân nghi hoặc nói:
- Với thực lực của Huyền Tôn, trên thế gian còn có chuyện gì không làm được đây? Có chuyện gì cần ta phải làm cho bà?
Xà Thần vẻ mặt kỳ dị, khẽ lẩm bẩm:
- Ta không có nhớ thương, hà tất phải đến Băng Nguyên làm gì?
Thiên Lân nghĩ lại cũng thấy đúng, không tiện hỏi tới nhiều, chuyển sang chuyện khác:
- Như vậy, chúng ta hãy nói về Tuyệt Tình môn đi.
Xà Thần bỏ đi tạp niệm, ngửng đầu nhìn lên bầu trời, giọng nói nhẹ nhàng êm ái:
- Tuyệt Tình môn được xây dựng từ vài ngàn năm trước, cho đến nay đã truyền được mười hai đời. Ngọc Tâm là đời cuối cùng. Trong Tuyệt Tình môn có một truyền thuyết liên quan đến một lời nguyền, ghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-hau-truyen/1427802/chuong-668.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.