Vừa thấy người này, Xích Quang lập tức thất kinh hồn vía, vọt miệng nói:
- Xích Mị, chính là ngươi!
Bật cười lạnh lùng, Xích Mị đáp:
- Không sai, chính là ta đây.
Xích Kim quát lên:
- Ngươi đến đây làm gì?
Xích Mị ngạo nghễ đáp lại:
- Ta đến đây tự nhiên là vì Xích Viêm.
Xích Hà giận dữ nói:
- Trước đây tộc trưởng đã từng năm lần bảy lượt tha chết cho ngươi, ngươi không ngờ còn dám đến đây sinh sự, ngươi không thấy đáng xấu hổ sao?
Xích Mị nhướng cao mày, lớn giọng cười đáp:
- Xấu hổ? Ta vì sao phải xấu hổ? Xích Viêm nếu không phải được thừa kế thần lực của vài chục đời tộc trưởng tộc Bác Phụ thì hắn làm sao có thể là đối thủ của ta? Đêm hôm nay, ta tới nơi này chính là muốn đánh bại hắn trước mặt các ngươi, để cho các ngươi biết được, ta mới chính là người mạnh nhất của tộc Bác Phụ.
Xích Vân nói:
- Tộc Bác Phụ tuy là con dân Chiến Thần, sùng bái vũ lực nhưng vẫn có lòng nhân đức. Ngươi vì cầu mong sức mạnh không tiếc nhúng chân vào tà ác, sớm đã không còn tư cách là người của tộc Bác Phụ.
Xích Mị hừ giọng nói:
- Có phải là người của tộc Bác Phụ hay không ta hoàn toàn không lấy làm hy vọng, mục đích của ta chỉ có một mà thôi, đó chính là đánh bại Xích Viêm, trở thành người mạnh mẽ nhất trên thế gian.
Xích Kim hỏi tiếp:
- Ngươi thật sự như vậy không hối hận?
Xích Mị cười điên cuồng đáp:
- Quyết không hối hận!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-hau-truyen/1427789/chuong-655.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.