- Một hoa một thế giới, một cây một bồ đề, đôi bờ trần cỏ duyên, tràn ngập với cây cối.
Thanh âm du dương phá vỡ không trung, phá vỡ đêm yên tĩnh, thức tỉnh gió đang say ngủ.
Khẽ mở hai mắt, ánh sáng mặt trời rọi vào. Điệp Mộng nhìn thấy tất cả mọi thứ trước mắt, nhịn không được phải sợ hãi than:
- Quá thần kỳ!
Ngôi tiểu viện hoang phế vốn đầy cỏ dại cây bụi um tùm khắp nơi, hiện nay lại đang có trăm hoa đua nở tỏa hương thơm, thể hiện một trạng thái khác hẳn hoàn toàn, khiến cho người ta trong nhất thời khó mà có thể chấp nhận được.
- Hoa cỏ là vật hư ảo, chớp mắt đã thành không. Đây bất quá chỉ là chuyển biến trong lòng của thí chủ thể hiện ra bên ngoài mà thôi.
Giọng nói bình thản, thanh âm của bóng xám phía sau lưng Điệp Mộng.
Nghe vậy giật mình, Điệp Mộng thôi kinh ngạc, khẽ hỏi:
- Sư thái, người nói tất cả những cái này đều là giả tượng hư ảo mà thôi?
Bóng xám đáp:
- Hoàn toàn không phải giả tượng, đây chính là kết quả của Phật Tố Kim Thân rọi chiếu vạn vật, bao gồm cả thí chủ và ta trong đó.
Điệp Mộng ngạc nhiên nói:
- Ta và sư thái? Lẽ nào … Ồ! Sao lại như vậy?
Cúi đầu nhìn xuống, Điệp Mộng bất ngờ phát hiện ra bản thân đã có biến hóa rất to lớn, không những tu vi tăng mạnh hẳn, mà ngay cả dung mạo cố ý ẩn giấu cũng đã khôi phục lại như cũ, đương nhiên chính là Ngọc Vô Song chưởng giáo của Phượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-hau-truyen/1427786/chuong-652.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.