Dao Quang hừ giọng nói:
- Không nên nói lời tuyệt tình như vậy, ngươi có thể sống đến hiện nay, bởi vì có một số người mà ngươi còn chưa gặp được.
Thiên Tàm lão tổ ngạo nghễ đáp:
- Những người đó chưa chết, cũng bởi vì bọn họ còn chưa gặp phải ta.
Dao Quang giận dữ trả lời:
- Chớ có ngông cuồng, Băng Nguyên hiện nay, ngươi còn chưa được cho là người mạnh nhất.
Thiên Tàm lão tổ hừ giọng nói:
- Ngươi cho là như vậy?
Dao Quang đáp:
- Sự thực như vậy, cao thủ mạnh hơn ngươi còn rất nhiều. Không tin ngươi hỏi thử Thiên Tàm, hắn sẽ cho ngươi biết đáp án.
Quay đầu lại, Thiên Tàm lão tổ nhìn Thiên Tàm giữa không trung, ánh mắt hỏi dò. Bật cười âm hiểm, Thiên Tàm nói:
- Tổ phụ, bọ họ đang kéo dài thời gian, chúng ta hà tất phải nói chuyện làm gì.
Ánh mắt khẽ chuyển, Thiên Tàm lão tổ trầm tư một lúc, khẽ cười đáp:
- Ngươi nói không sai, chúng ta đến đây không phải để đấu võ mồm, phải làm chuyện chính. Lần này, ngươi không được để ta thất vọng.
Thiên Tàm mất đi nụ cười, nghiêm chỉnh nói:
- Tổ phụ yên tâm, lần này con sẽ thu hồi lại vốn lẫn lời.
Mỉm cười gật đầu, Thiên Tàm lão tổ dặn dò:
- Cẩn thận, thời gian không còn sớm.
Thiên Tàm bật cười quỷ bí, thân thể từ từ hạ xuống, tiến thẳng đến Tân Nguyệt. Để ý động tĩnh của Thiên Tàm lão tổ và Thiên Tàm, Tân Nguyệt nói với Dao Quang, Mẫu Đơn, Hoa Hồng:
- Tình thế biến đổi, chúng ta phải thay đổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-hau-truyen/1427641/chuong-507.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.