- Cẩn thận.
Trong tiếng la thất thanh, Ngọc Tâm vừa thu hồi lại thần kiếm, lập tức đến bên cạnh Thiên Lân. Lúc này, Lôi Thần quyết của Thiên Lân do việc phân giải của Trương Phàm mà biến mất, cả người lập tức yếu ớt vô cùng, từ giữa không trung rơi xuống, vừa hay được Ngọc Tâm đỡ lấy. Nhẹ nhàng hạ xuống mặt đất, Ngọc Tâm đặt Thiên Lân xuống, an ủi:
- Không sao rồi, ngươi nghỉ ngơi một lát đi, nơi này để ta đi ứng phó.
Thiên Lân khóe miệng tuôn máu tươi, cười cười đau thương hoàn toàn không nói gì cả.
Giữa không trung, nguyên thần của Trương Phàm ảo hóa thành hình dạng cũ, bộ mặt hung dữ trừng Thiên Lân, tàn bạo nói:
- Ta muốn phân thây ngươi thành ngàn vạn, để ngươi thưởng thức mùi vị thống khổ vô cùng như thế nào.
Thiên Lân bật cười yếu ớt, hỏi ngược lại:
- Có phải như ngươi bây giờ không?
Trương Phàm gằn giọng đáp:
- Câm miệng, ta sẽ khiến cho ngươi phải hối hận.
Thiên Lân ra vẻ không sao đáp:
- Ngươi xem ra đã hối hận rồi.
Trương Phàm tức đến nghiến răng nghiến lợi, rống to:
- Thiên Lân, ngươi không cần phải đắc ý. Ta sẽ không lập tức giết chết ngươi, ta muốn ngươi nhìn thấy người phụ nữ yêu thương trong lòng ngươi chết trước mặt ngươi, khiến ngươi cảm nhận được mùi vị tuyệt vọng mà bất lực, biết được cừu hận ăn mòn lòng người như thế nào.
Thiên Lân vẻ mặt kinh hãi, lời nói của Trương Phàm hệt như lời nguyền của ác ma, bao phủ thâm sâu lên người của Thiên Lân. Đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-hau-truyen/1427607/chuong-473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.