Hải Nữ cũng không để ý đến, tự tin vô cùng đáp:
- Sư thúc mới bỏ không được đâu.
Nói rồi còn làm mặt quỷ, thoáng cái đã nhảy đến bên Bách Linh, đòi phần thưởng trong người nàng. Trương Ngạo Tuyết thấy vậy cất tiếng nói:
- Được rồi, Mộng Dao, sư phụ con đã đồng ý rồi, thế thì chuẩn bị đi, chút nữa chúng ta cùng đi.
Hải Nữ (Mộng Dao) thấy Trương Ngạo Tuyết cất tiếng, lập tức thôi cười, cung kính đáp:
- Sư nương, Mộng Dao hiểu rồi.
Trương Ngạo Tuyết nói:
- Đi nói với sư bà của con một tiếng, sau đó chúng ta xuất phát.
Hải Nữ vâng một tiếng, xuống lầu nhanh như chớp. Bách Linh cười nói:
- Chỉ có Ngạo Tuyết là có khí phách, Hải Nữ tinh nghịch của chúng ta đều chỉ nghe lời muội.
Trương Ngạo Tuyết cười mắng yêu:
- Các tỷ chỉ thích làm người tốt, muội chỉ làm người ác không thôi.
Lục Vân cười nói:
- Đạo văn võ là một căng một thả, chỉ có như vậy mới có thể bồi dưỡng ra nhân tài được.
Thương Nguyệt cười yếu ớt nói:
- Thực ra Mộng Dao rất biết chuyện, trong những năm này nó đã giảm bớt rất nhiều. Tin tưởng thêm vài năm nữa, nó sẽ biết.
Ánh nhạt lóe lên, Hải Nữ đột nhiên xuất hiện, cười khanh khách nói:
- Sư nương, lại khoa trương con trước mặt sư phụ à?
Thương Nguyệt cười mắng:
- Con bướng bỉnh, lại cho ta không nói đúng à.
Hải Nữ nhảy phóc vào trong lòng Thương Nguyệt, dịu dàng nói:
- Mộng Dao thương nhất là sư nương.
Thương Nguyệt thấy vậy mắng:
- Con nói sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-hau-truyen/1427587/chuong-453.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.