Tứ Dực thần sứ nhìn thấy vậy liền quát bảo:
- Đủ rồi, tất cả dừng tay.
Quy Bá không hiểu, hỏi lại:
- Sao phải dừng tay, sói tuyết số lượng còn nhiều, ta muốn giết sạch bọn chúng.
Tứ Dực thần sứ hừ giọng nói:
- Ngu xuẩn, một chút đầu óc cũng không có được.
Quy Bá hơi tức giận, quay lại chất vấn:
- Ngươi làm gì mà mắng ta vậy?
Tứ Dực thần sứ nổi nóng nói:
- Ta đây là dạy cho ngươi, ngu ngốc. Sói tuyết nơi này có trên trăm ngàn, một hơi ngươi giết sạch rồi, các ngươi có ăn hết được không?
Quy Bá phản bác:
- Chúng ta có thể bảo tồn lại, từ từ ăn.
Tứ Dực thần sứ giận dữ nói:
- Ngu muội. Thay vì giết sạch bọn chúng, hãy lưu lại bọn chúng, để bọn chúng tự sinh sôi nảy nở. Như vậy, mỗi khi các ngươi đến lúc muốn ăn, giết vài con là đủ rồi, những con còn lại sẽ sinh sôi nảy nở, các ngươi vĩnh viễn sẽ không thiếu đồ ăn. Một khi các ngươi giết sạch chúng rồi, sau này các ngươi hớp gió Tây Bắc mà sống à?
Quy Bá sửng người, cẩn thận suy tính thấy hoàn toàn có lý, lập tức ngượng ngùng đáp:
- Câu này của ngươi cũng có lý.
Tứ Dực thần sứ hừ giọng nói:
- Đây là triết lý sinh tồn của chúng ta, so với phương thức của các ngươi thì hoàn toàn đối lập. Ngươi nếu muốn sống nhẹ nhàng một chút thì phải từ từ đi theo ta mà học đi.
Tứ Dực thần sứ bay lên, thẳng về phía Nam.
Quy Bá thấy vậy, chần chừ giây lát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-hau-truyen/1427562/chuong-428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.