Chấn động kéo dài dần dần mất đi, Thiên Tàm khôi phục lại hình dạng, nói với Thiên Lân:
- Cứ kéo dài mãi như vậy, ngươi thấy những sinh vật còn sống sót dưới lồng khí có xuất hiện trên nhân gian không?
Thiên Lân đáp:
- Cũng khó nói lắm, điều này phải xem vận khí của bọn họ thế nào.
Thiên Tàm nói:
- Hà tất phải tự dối mình dối người như vậy? Lồng khí này sớm muộn cũng sẽ bị phá tan, ngươi còn không mau quay về để chuẩn bị cho tốt trước đi.
Lóe lên đi liền, Thiên Tàm biến mất khỏi nơi đó. Thiên Lân lần này không hề làm khó y, mà một mình trầm ngâm rất lâu, sau đó mới rời khỏi nơi đó.
Giờ Tỵ buổi sáng, Khiếu Thiên quay về đến Đằng Long phủ, vẻ mặt nặng nề.
Triệu Ngọc Thanh đứng lên phất tay, chào hỏi rồi mời Khiếu Thiên ngồi, sau đó hỏi lại:
- Tình hình như thế nào?
Khiếu Thiên khẽ than đáp:
- Đi một vòng, cảm xúc khá nhiều.
Dao Quang lên tiếng:
- Nói ra đi, mọi người đều rất mong đợi.
Khiếu Thiên khẽ gật đầu, nhẹ giọng nói:
- Đêm qua, sau khi chia tay Thiên Lân, ta dùng không ít thời gian để đi một vòng quanh phương viên ngàn dặm, cảm giác nơi này rất yên tĩnh, không thấy có bất kỳ điều gì. Nhưng sau khi trời sáng rồi, khi ta bắt đầu chính thức thám thính động tĩnh của Băng Nguyên, kết quả gặp được người đầu tiên chính là Tử Vong thành chủ Hắc Bạch Điên, thiếu chút nữa ta đã rơi vào tay của lão ấy.
Đồ Thiên cất tiếng:
- Nghe nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-hau-truyen/1427550/chuong-416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.