Băng Nguyên rộng lớn, cả một vùng tuyết trắng, nhưng có một chỗ rất đặc biệt, ở đó có một đám mây đỏ cứ mãi lấp lánh ánh sáng kỳ dị. Đứng trên ngọn núi băng, Bạch Đầu Thiên Ông, Lam Phát Ngân Tôn, Tuyết Ẩn Cuồng Đao ba người từ xa xa nhìn lại Hồng Vân Ngũ Thải Lan, vẻ mặt mỗi người kỳ dị, ít nhiều mô tả chuyện không thốt ra bằng lời. Rất lâu sau, Bạch Đầu Thiên Ông nói:
- Lần này, Đằng Long cốc bị tổn thương nghiêm trọng, điều này có lợi cho chúng ta.
Tuyết Ẩn Cuồng Đao tức tối nói:
- Ngươi không đau không thương thì đương nhiên vô sự, ta và Ngân Tôn có thể nói là bị thương không nhẹ.
Bạch Đầu Thiên Ông nói:
- Ta chỉ nói theo tình thế trước mắt mà thôi, hoàn toàn không có ý nào khác. Nói thêm, môn hạ Bạch Phát Tiên Đồng của ta cũng không phải xong đời rồi sao, ngươi cho là ta không để ý đến chuyện này sao? Môn phái ngày xưa ta một tay sáng lập nên hiện nay đã không còn rồi.
Lam Phát Ngân Tôn quát lên:
- Đủ rồi, không ầm ĩ nữa. Chúng ta trước mắt phải đoàn kết lại, cùng nhau đối phó với bên ngoài, theo phỏng đoán của ta, Xà Ma sẽ nhanh chóng xuất hiện, đến lúc đó nếu chúng ta không có được một chút thành tích, sợ là cũng không có gì tốt lành để báo cáo.
Bạch Đầu Thiên Ông hỏi lại:
- Ngân Tôn có tính toán gì không?
Câu này vừa nói ra, Tuyết Ẩn Cuồng Đao lập tức im lặng, ánh mắt nhìn Lam Phát Ngân Tôn.
Hơi cau mày,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-hau-truyen/1427535/chuong-401.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.