Dừng lại giữa không trung, Lâm Y Tuyết nhìn tượng đá Phật Di Lặc, kinh ngạc la lên:
- Ngươi là Tiếu Di Lặc ? Không ngờ Khiếu Thiên thúc thúc nói thật, điều này quả thật rất thú vị.
Khóe miệng khẽ nhếch lên, tượng đá Phật Di Lặc khuôn mặt xuất hiện nụ cười khổ, có phần uất ức nói:
- Tiểu cô nương, ta tìm một nơi ẩn thân không hề dễ dàng, không ngờ lại bị ngươi tìm được.
Lâm Y Tuyết đảo tròn mắt, cười hỏi:
- Thế thì ta có được thưởng gì không ?
Tượng đá Phật Di Lặc sửng sốt, sau đó nói :
- Ngươi muốn thế nào ?
Lâm Y Tuyết cười duyên đáp :
- Chưa có nghĩ qua, ngươi dự tính cho ta thế nào?
Tượng đá Phật Di Lặc trầm ngâm, giây lát sau ngửng đầu nhìn Lâm Y Tuyết khẽ nói :
- Ngươi đưa tay phải ra đi.
Lâm Y Tuyết vô cùng hiếu kỳ, lập tức đưa phải ra, ánh mắt chăm chú nhìn tượng đá Phật Di Lặc, muốn biết nó làm cái gì. Hai tay chắp lại chữ thập, tượng đá Phật Di Lặc miệng khẽ ngâm một tiếng A Di Đà Phật, sau đó hai tay mở ra, trong lòng bàn tay xuất hiện một điểm ánh sáng vàng kim đang từ từ bay ra rơi xuống tay của Lâm Y Tuyết.
Lúc này, toàn thân Lâm Y Tuyết ánh sáng rực rỡ, điểm sáng vàng kim trong lòng bàn tay phải biến thành một hình Phật ấn, chầm chậm tan vào trong lòng bàn tay của Lâm Y Tuyết, nhanh chóng tan biến.
Nhìn thấy cảnh này, Lâm Y Tuyết hiếu kỳ nói :
- Tiếu Di Lặc, đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-hau-truyen/1427518/chuong-384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.