Điệp Mộng đáp:
- Bởi vì ta mới từ trung thổ trở về. Nghe Tân Nguyệt nói, cô rất quan tâm đến Thiên Lân, ta phải đa tạ cô mới được.
Giang Thanh Tuyết nói:
- Thiên Lân rất giỏi làm người ta thích, vãn bối yêu thương hắn lại còn có một nguyên nhân khác nữa.
Điệp Mộng cười nói:
- Ta biết, nếu không cô cũng không đến đây.
Giang Thanh Tuyết nói:
- Nếu tiền bối đã biết, thế thì có thể cho vãn bối biết được lai lịch thật của tiền bối không?
Điệp Mộng nhìn nàng, ánh mắt kỳ dị rồi trả lời:
- Ta là ai không quan trọng, quan trọng là Thiên Lân, phải vậy không?
Giang Thanh Tuyết phản bác lại:
- Lai lịch của Thiên Lân người sáng mắt vừa nhìn đã biết ngay, ngược lại lai lịch của tiền bối lại khiến người ta không hiểu.
Điệp Mộng nói:
- Thế gian có rất nhiều chuyện không cần phải truy đến tận gốc rễ. Chỉ cần biết được chuyện cần làm là có thể được rồi, không cần phải biết nguyên cớ bên trong. Những chuyện đời xưa hãy cho qua, cô có tu vi không yếu, hẳn phải có lòng hỗ trợ Thiên Lân mà không phải truy tìm nguồn gốc của hắn.
Giang Thanh Tuyết nghe vậy hơi thất vọng, khẽ than:
- Cho dù tiền bối bây giờ không nói, nhưng tiền bối cho rằng có thể giấu diếm thân phận của tiền bối được bao lâu nữa?
Điệp Mộng không để ý nhiều lắm trả lời:
- Thời gian có thể khiến mọi bí mật được khai mở. Khi thời cơ đến rồi, ta cũng không có lòng che giấu nữa. Đi đi, cứ đến chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-hau-truyen/1427485/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.