Đi được giây lát, người đàn bà tóc bạc mang Tân Nguyệt đến một khu vực xa lạ cách vài trăm dặm, rồi bà chỉ vào khe núi tuyết nói:
- Nha đầu, con bình thường có khi nào đi qua nơi này không?
Tân Nguyệt không hiểu thành thật đáp:
- Chưa từng đi qua, vãn bối trước giờ đều ở quanh Đằng Long cốc, rất ít khi đến những nơi này.
Người đàn bà tóc bạc hỏi:
- Do bởi khoảng cách hay sao?
Tân Nguyệt sửng người, gật đầu nói:
- Có phần liên quan, bất quá không phải là nguyên nhân chủ yếu.
Gật nhẹ đầu, người đàn bà tóc bạc tiếp tục hỏi:
- Nha đầu, con có mấy vị sư phụ?
Tân Nguyệt không nói chần chừ một lúc, sau đó hỏi ngược lại:
- Tiền bối vì sao lại muốn hỏi đến vấn đề này?
Người đàn bà tóc bạc nói:
- Con chỉ cần thành thật trả lời là được rồi.
Tân Nguyệt đáp:
- Vãn bối có hai vị sư phụ, một ở Đằng Long cốc, một người khác ở Thiên Đao phong.
Người đàn bà tóc bạc nghe vậy bật cười điềm nhiên nói:
- Nha đầu, con biết vì sao ta lại hỏi con vấn đề này không?
Tân Nguyệt không hiểu, vừa rồi bản thân đã hỏi, bà lại không chịu nói, bây giờ lại chủ động hỏi đến, thật ra bà ta có mục đích gì đây?
Trong lúc suy nghĩ, Tân Nguyệt đột nhiên nghĩ đến một chuyện, vọt miệng nói:
- Tiền bối lẽ nào muốn thu con làm đồ đệ?
Người phụ nữ tóc bạc tán thưởng nói:
- Nha đầu thông minh. Bất qua giới hạn trong môn quy, cho dù ta muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-hau-truyen/1427474/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.