Nhìn người mới đến, Tây Bắc Cuồng Đao hơi cau mày, khẽ hừ giọng nói:
- Ngốc Thiên Ông, ngươi không nhanh chạy về Ma Ưng môn, lại chạy đến nơi này, ngươi quả thật là gan không nhỏ.
Liếc xéo Tây Bắc Cuồng Đao, Ngốc Thiên Ông khinh bỉ nói:
- Chuyện của lão phu còn chưa cần ngươi quản đến. Ngươi tốt hơn hãy lo cho chính bản thân.
Tây Bắc Cuồng Đao nói:
- Khẩu khí không nhỏ, chỉ sợ ngươi không đi, đến lúc đó lại không kịp nữa.
Ngốc Thiên Ông vẻ mặt âm lạnh, quát lên:
- Ngươi nói vậy là có ý gì?
Tây Bắc Cuồng Đao nhún vai, ra vẻ xa cách trả lời:
- Ba phái Băng Nguyên hiện nay đang đi khắp nơi tìm ngươi, một khi bọn họ đến nơi này, lúc đó ngươi muốn đi sợ là không dễ dàng như vậy.
Ngốc Thiên Ông nói:
- Lão phu nếu dám đến làm phiền bọn họ thì không sợ rồi. Bây giờ bớt nói lung tung, cái hồ nước này là như thế nào?
Tây Bắc Cuồng Đao hừ lạnh nói:
- Ta đi qua chơi, không ở nơi này lâu.
Ngốc Thiên Ông trào phúng:
- Cũng tính trước là ngươi không biết rồi.
Tây Bắc Cuồng Đao ánh mắt lạnh lại, âm hiểm nói:
- Ngốc Thiên Ông, ngươi nói chuyện tốt nhất là nên cẩn thận một chút.
Bật cười ha hả, Ngốc Thiên Ông hỏi ngược lại:
- Không cẩn thận thì ngươi có thể làm thế nào?
Tây Bắc Cuồng Đao hơi tức giận, trừng Ngốc Thiên Ông đang muốn nói, ai ngờ từ xa có một bóng người bay đến cắt ngang.
Nhìn người mới đến, Ngốc Thiên Ông hừ giọng nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-hau-truyen/1427459/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.