Tuyết Hồ ngầm cảnh giác, hỏi lại;
- Ngươi ở Băng Nguyên, lẽ nào tình hình gần đây lại không hiểu?
Ứng Thiên Tà cười nói:
- Không dấu hai vị, ta từ trung thổ đến, ngày hôm qua mới tiến vào Băng Nguyên, hai vị chính là người ta gặp đầu tiên.
Tuyết Hồ bán tín bán nghi trả lời:
- Té ra là như vậy, đáng tiếc chúng ta cũng mới đến không lâu, chỉ nghe nói Băng Nguyên gần đây không được an ninh, nhưng cụ thể phát sinh thế nào chúng ta cũng không rõ ràng lắm. Nếu ngươi muốn hiểu rõ tình hình, chi bằng đến Đằng Long cốc, bọn họ ở đó dường như nắm vững rất nhiều tin tức.
Nghe vậy, người đàn ông áo trắng Ứng Thiên Tà nói:
- Đa tạ hai vị, thế thì ta cáo từ trước, sau này còn gặp lại.
Ôm quyền thi lễ, Ứng Thiên Tà bay lên, vừa rời khỏi được vài trượng đột nhiên dừng lại, giọng sắc bén nói:
- Người nào đó, ra đi?
Phỉ Vân và Tuyết Hồ thất kinh, cùng đề cao cảnh giác, bố trí phòng ngự. Lúc này, giữa không trung truyền đến một thanh âm, có vài phần âm hiểm.
- Ha hả, tu vi không tồi, không ngờ phát hiện được khí tức của ta.
Ánh đen lóe lên, bóng đen hiện ra. Một bóng đen do khí thế tạo thành lơ lửng giữa không trung, hệt như một bóng quỷ, cách Phỉ Vân và Tuyết Hồ vài chục trượng.
Nhìn bóng đen, Phỉ Vân cảm ứng rõ ràng khí tà ác trên người đó, trầm giọng nói:
- Ngươi là người nào đó, không ngờ lại tà ác âm hiểm như vậy?
Bật cười ha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-hau-truyen/1427454/chuong-320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.