Thiên Lân liếc Tân Nguyệt, hai người trong mắt đều đầy vẻ nghi hoặc, chuyện Ngạc Tây truy hỏi chuyện Thiện Từ, điều này dường như hơi ngoài dự đoán.
Thấy Thiên Lân không nói, Ngạc Tây vội vàng nói:
- Ngươi nói đi, hắn thế nào rồi?
Thiên Lân tỉnh táo lại trả lời:
- Hắn đang ở Đằng Long cốc, mọi thứ đều tốt. Thật ra ngươi và hắn có quan hệ thế nào, vì sao lại muốn hỏi han chuyện của hắn?
Ngạc Tây vẻ mặt phức tạp, tự nói với mình:
- Thế là tốt rồi, thế là tốt rồi.
Thiên Lân thấy kỳ quái, đang muốn hỏi thêm một bước, ai ngờ một luồng khí tức đột nhiên đến gần, điều này khiến hắn lập tức quay đầu lại, điềm nhiên hỏi:
- Hùng Liệt, đã lâu không gặp, ngươi chạy đến đây làm gì?
Ánh trắng lóe lên, gấu Bắc Cực xuất hiện trên đỉnh Thiên Nữ Phong, liếc Ngạc Tây, hừ giọng nói:
- Băng Nguyên rộng lớn, ta đi chơi một chuyến, lẽ nào không được?
Thiên Lân cười nói:
- Đi chơi đương nhiên có thể, bất quá Thiên Nữ phong này có thể nói là địa bàn của ta, ngươi có phải trước hết cũng nên hỏi qua ta chăng?
Dứt lời, Ngạc Tây đột nhiên bay đi về phía xa xa mất.
Thiên Lân sửng sốt, đang muốn gọi Ngạc Tây lại, gấu Bắc Cực lại mở miệng tức thời.
- Ngươi đến đây còn chưa đến hai mươi năm, ta ở Băng Nguyên đã vài trăm năm …
Thiên Lân liếc hắn, tức giận nói;
- Được rồi, ta cũng không hỏi đến điều đó nữa, ngươi xuất hiện ở đây là có ý đồ gì, nói thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-hau-truyen/1427434/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.