Hoa Hồng Đỏ hơi bớt giận, nhưng thân thể cứ vậy bị Thiên Lân ôm chặt hơi bất nhã, không khỏi giằng ra nói:
- Nhanh buông tay.
Thiên Lân biết rõ tâm ý không ổn định của nàng, vì thế không dám buông tay, nhỏ giọng nói:
- Nghe lời, muốn báo thù ta có biện pháp, bây giờ tạm thời không cần kích động.
Hoa Hồng Đỏ bất lực nhỏ giọng nói:
- Còn không buông tay ra?
Thiên Lân nghe vậy, đột nhiên tỉnh ngộ, ghé miệng bên tai Hoa Hồng Đỏ khẽ lẩm bẩm:
- Hoa Hồng, thân thể nàng thật mềm mại, thật thơm tho, thật … sảng … khoái …
Hoa Hồng Đỏ sắc mặt hồng lên, vừa đẩy hắn ra, vừa nóng vừa giận trừng hắn, mơ hồ có chút u oán. Thiên Lân trong lòng ngầm mừng, miệng lại không dám cười lớn, chỉ đành quay đầu né tránh ánh mắt của nàng, làm bộ tịch như đang nhìn Thanh Ảnh Huyền Tôn.
Lúc này, khuôn mặt xinh đẹp của Thanh Ảnh Huyền Tôn hiện ra chút khác thường, ánh mắt nhìn lại Bạch Đầu Thiên Ông, rồi cứ thế yên lặng nhìn lão, không nói gì cả.
Bạch Đầu Thiên Ông phát giác tình hình này, mở miệng nói:
- Nơi này đang lúc gió tuyết, chi bằng đổi sang chỗ khác.
Thanh Ảnh Huyền Tôn điềm nhiên nói:
- Đây là mục đích chủ yếu của ngươi đến đây?
Bạch Đầu Thiên Ông biến hẳn sắc mặt, dường như không ngờ Thanh Ảnh Huyền Tôn sẽ đột nhiên hỏi ngược lại vậy, điều này khiến lão nhất thời chìm vào cảnh khó, không biết phải đối đáp như thế nào.
Đưa mắt nhìn sang Hoàng Kiệt, Thanh Ảnh Huyền Tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-hau-truyen/1427423/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.