Lâm Phàm nói:
- Đây là nơi giao nhau giữa Băng Hàn giới và Huyền Hàn giới, cũng là đường phân giới giữa Băng Nguyên và vùng đất biên duyên. Đi về phía Nam là một hoàn cảnh khác, một thế giới khác, phái Tu Chân ngày càng nhiều, càng lúc càng dày đặc. Bọn họ muốn tiến vào Băng Nguyên cũng phải đi qua nơi này.
Hắc Tiểu Hầu nói:
- Ta hiểu rồi. Sư huynh muốn ở nơi này xem có người nào tiến vào Băng Nguyên với ý đồ xấu không.
Đào Nhâm Hiền kinh ngạc nói:
- Ở nơi này? Trời đất lạnh buốt, chúng ta phải ở nơi này bao lâu? Nếu không có người đến thì chẳng phải chúng ta lãng phí tinh lực sao.
Linh Hoa cãi lại:
- Nói bậy, ai muốn ở nơi này. Sư huynh chỉ thuận đường đến xem mà thôi.
Đào Nhâm Hiền thở phào nhẹ nhõm, may mắn nói:
- Thế thì tốt rồi, nếu không thì phải chịu tội sống ở đây.
Tiết Quân mắng:
- Không có tiền đồ gì cả, coi như là luyện công, có gì mà phải sợ.
Đào Nhâm Hiền phản bác lại:
- Ngươi mập như vậy không sợ lạnh, ta ốm như cây trúc, ai dám so bì với ngươi.
Lâm Phàm quát lên:
- Đủ rồi, không đấu khẩu nữa. Chúng ta trước hết đi về phía Tây một trăm dặm, không có gì liền lập tức quay về.
Dứt lời tung mình bay lên đi thẳng về phía Tây.
Bốn người Linh Hoa đuổi theo không thôi, một hàng năm người không bao lâu đã biến mất trong gió tuyết.
Trên đường đi về phía Tây, Lâm Phàm quan sát động tĩnh chung quanh, sau khi bay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-hau-truyen/1427407/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.