Tuyết Ẩn Cuồng Đao chần chừ một lúc, hơi tư lự nói:
- Ai xuất hiện cuối cùng cùng, người đó lợi hại nhất. Khoảng cách giữa Ngũ Đại thần tướng không lớn lắm.
Thiên Lân hỏi lại:
- Thế địa vị thì sao?
Tuyết Ẩn Cuồng Đao khó xử nói:
- Địa vị tự nhiên có chút khác biệt.
Thiên Lân thất vọng nói:
- Nói như vậy, ngươi là người tới đầu tiên thì địa vị thấp nhất? Ta đi theo ngươi chẳng phải phải cúi đầu sao?
Tuyết Ẩn Cuồng Đao giận dữ nói:
- Thiên Lân, ngươi đừng không biết tốt xấu. Lão phu thân là một trong Ngũ Đại thần tướng, cũng là nhân vật có mặt mũi trong Ngũ Sắc Thiên vực. Ngươi là thứ đông tránh tây né mà muốn trêu chọc lão phu chăng?
Thiên Lân bật cười ha hả nói:
- Ta không có ý này, ta chỉ suy nghĩ cho tương lai, lẽ nào điều này cũng là sai? Nếu như ta không có chủ kiến của mình, lão có coi trọng ta không?
Tuyết Ẩn Cuồng Đao sửng người, sau đó quát lên:
- Bớt nói nhảm đi, lão phu hôm nay tâm tình không tốt đâu. Ngươi hãy trả lời một câu, có đáp ứng hay không thôi?
Thiên Lân ngầm cảnh giác, miệng lại cười nói:
- Đáp ứng thế nào, mà không đáp ứng thì thế nào?
Tuyết Ẩn Cuồng Đao hừ giọng nói:
- Đáp ứng thì đi theo ta, không đáp ứng thì để đầu lại.
Thiên Lân bật kêu một tiếng quái dị, thất thanh la lên:
- Thế thì tàn ác quá, ta đây còn chưa có được lão bà, sao có thể đem cái đầu trên trời khó tìm, mặt đất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-hau-truyen/1427402/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.