Hạ Kiến Quốc nói:
- Điều này có khác biệt chăng?
Ứng Thiên Tà nói:
- Tự nhiên có khác biệt.
Phùng Vân nói:
- Thế ngươi có đi hay không?
Ứng Thiên Tà nói:
- Thế thì phải theo tình hình mà xác định. Nếu tâm tình ta tốt, có thể bồi tiếp các ngươi đi một chuyến cũng không có gì quan trọng. Nếu tâm tình ta không tốt, ai mời ta cũng không đi cả.
Sở Văn Tân trầm giọng nói:
- Ngươi nói câu này là tỏ vẻ cự tuyệt rồi?
Ứng Thiên Tà nói:
- Ngươi cho là vậy sao?
Sở Văn Tân nói:
- Cổ nhân có nói, tiên lễ hậu binh. Nếu ngươi không chịu đi, mọi người nói nhiều cũng vô ích mà thôi. Ra tay thôi.
Ứng Thiên Tà nhìn năm người, âm hiểm nói:
- Các ngươi không hối hận?
Phùng Vân hừ giọng nói:
- Chỉ bằng vào ngươi, còn không đủ tư cách nói câu đó.
Bật cười tàn khốc, Ứng Thiên Tà nói:
- Được, đây là các ngươi tự mình tìm đến, hoàn toàn không phải ta có ý gây ra. Đến đây, để ta được thấy thực lực của Thiên Tà tông và Trừ Ma liên minh, xem thử các ngươi có năng lực ngăn cản được trường tai kiếp khổng lồ của Băng Nguyên này không.
Hạ Kiến Quốc tiến tới, lạnh lẽo nói:
- Đừng trách ta đến gặp ngươi, xem thử ngươi có đủ tư cách để cuồng vọng không.
Ứng Thiên Tà nhìn hắn, cười kỳ dị gật đầu nói:
- Có đủ dũng khí, nhưng thực lực còn kém một chút.
Hạ Kiến Quốc nói:
- Ai mạnh ai yếu, phải thử qua mới biết được. Ra tay đi.
Ứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-hau-truyen/1427390/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.