Phát hiện tình hình này, Bạch Phát Tiên Đồng bắt đầu chuyển biến chiến lược, bỏ đi việc so tài chiêu thức mà tăng lực độ công kích, ép Tân Nguyệt đấu sức với lão.
Như vậy, tình thế nghịch chuyển, Tân Nguyệt rơi vào tình trạng bất lợi.
- Ta nói rồi, ngươi thời vận không tốt, chắc phải chết tại nơi này.
Bật cười âm hiểm, khuôn mặt non nớt của Bạch Phát Tiên Đồng trầm trọng.
Tân Nguyệt múa kiếm phòng ngự phản bác lại:
- Ngươi chớ có đắc ý, đánh đến đâu nữa ngươi bất quá cũng đơn độc một mình. Đến lúc đó, Ly Hận Thiên Tôn đến nơi, ngươi cũng đừng mong có thể sống sót bỏ chạy được.
Bạch Phát Tiên Đồng hừ giọng nói:
- Muốn uy hiếp ta chăng, ngươi thấy có tác dụng à?
Tân Nguyệt vẻ mặt nặng nề, lạnh lẽo nói:
- Nếu câu đó không có tác dụng thì ngươi hà tất phải hỏi ngược lại?
Bạch Phát Tiên Đồng quát lên:
- Câm miệng, ngươi là cái ….
Chữ gì còn chưa thoát khỏi miệng liền nghe truyền lại một tiếng kêu dài cắt ngang lời của lão.
Bạch Phát Tiên Đồng mắng một câu rồi nhanh chóng thoát ra, miệng ra lệnh triệt thoái.
Lúc đó, Bạch Phát Tử Đồng bỏ đi công kích, Bạch Phát Ngân Đồng và Bạch Phát Huyết Đồng xoay người bỏ chạy, bốn ngươi nhanh chóng biến mất.
Vũ Điệp không hề truy kích, chuyển đến bên Tân Nguyệt hỏi han:
- Tỷ sao rồi, có bị thương hay không?
Tân Nguyệt điềm nhiên đáp:
- Ta không sao, bất quá bọn họ lại tổn thất không nhẹ đó.
Vũ Điệp đáp:
- Chúng ta đã tận sức ….
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-hau-truyen/1427370/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.