Khắp nơi, mọi người nghe vậy nhịn không được bật cười.
Hoàng Kiệt, Phiêu Linh khách, Vô Tướng khách ba người tuy hơi thất vọng, nhưng có Tuyết Nhân cuốn lấy Thiên Lân cũng tính là giảm bớt một chút khói bụi.
Quý Hoa Kiệt liếc Thiên Lân, cảm kích âm thầm dâng lên trong lòng.
Đối với hắn và Thiên Lân, chỉ là một câu bằng hữu, nhưng Thiên Lân lại giúp hắn lần nữa, đoạn ân tình này há có thể không khiến hắn để trong lòng được.
Trên mặt đất, Tân Nguyệt và Hạ Kiến Quốc vì hiểu rõ chuyện một năm trước nên không hề lo lắng.
Giang Thanh Tuyết, Thiện Từ mấy người lại hơi khẩn trương, bởi vì bọn họ đều cảm giác được thực lực của Tuyết Nhân không hề tầm thường, Thiên Lân đối mặt với cường địch như vậy bọn họ sao có thể an lòng được?
Nhưng thời gian cách một năm, đời người biến đổi trăm bề.
Lần này Thiên Lân nghênh chiến Tuyết Nhân, kết quả có giống như một năm trước hay không đây?
Thấy Tuyết Nhân đến tận nhà đòi hỏi, Thiên Lân cũng không trì hoãn, quay đầu đánh mắt cho Quý Hoa Kiệt, cười nói:
- Cẩn thận một chút, có lúc lòng không nên mềm quá.
Quý Hoa Kiệt gật đầu nói:
- Ta hiểu rõ, ngươi cũng chú ý an toàn.
Thiên Lân cười cười, có vẻ thần bí, lóe lên liền xuất hiện ngoài mười trượng nói với Tuyết Nhân:
- Nơi này người nhiều, chúng ta đi xa một chút để tránh bị quấy nhiễu.
Tuyết Nhân hừ lạnh nói:
- Chỉ cần ngươi không bỏ chạy, địa điểm cứ để cho ngươi lựa.
Thiên Lân nhìn lão, thử thăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-hau-truyen/1427357/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.