Thiên Lân cười cười, tiếp tục hỏi:
- Đến đây vì hiếu kỳ hay là còn có mục tiêu?
Lam Mẫu Đơn cười hỏi:
- Hiếu kỳ không tính là một loại mục tiêu sao?
Thiên Lân sửng mình, dường như không ngờ nàng ta hỏi như vậy, vẻ mặt xấu hổ nói:
- Điều này không nói rõ được, phải xem lý giải của các bên. Trước mắt cục thế Băng Nguyên hỗn loạn, ngươi tốt nhất là cẩn thận một chút.
Lam Mẫu Đơn than nhẹ:
- Lần đầu mới gặp, ngươi không sợ lòng tốt của mình được trả bằng tai nạn sao?
Thiên Lân mơ hồ nhìn nàng ta, lắc đầu nói:
- Điều này ta có nghĩ qua, nhưng ta thấy ngươi sẽ không làm vậy.
Lam Mẫu Đơn nhìn hắn, hơi có ý nhắc nhở nói:
- Người phụ nữ càng xinh đẹp càng khó tin, trời sinh bọn họ là người nói dối dễ dàng. Người có dục vọng mới có động lực, người phụ nữ có dục vọng là xinh đẹp nhất, đáng tiếc xinh đẹp không phải bất cứ người nào cũng có thể lấy được.
Lời nói kỳ quái dường như ẩn chứa một loại thâm ý nào đó.
Lam Mẫu Đơn sau khi nói xong lại cười thầm một tiếng, có mấy phần cay đắng, sau đó thân thể vỡ vụn hóa thành vô số điểm sáng nhỏ bé âm thầm biến mất trong mắt của Thiên Lân.
Vẻ mặt biến hẳn, Thiên Lân trước giờ luôn tự phụ sâu trong nội tâm, thế mà phải cảm thấy chấn động vô cùng vì phương thức rời đi của Lam Mẫu Đơn.
Hắn từ trước đến giờ chưa từng thấy qua, cũng chưa từng nghe qua, thế gian không ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-hau-truyen/1427327/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.