Phương Mộng Như nghe đến đây thân thể không khỏi run rẩy, kích động chất vấn:
- Sáu trăm năm rồi, ta đến nay cũng chưa hề hiểu rõ, sư phụ vì sao lại phản đối hôn sự giữa ta và Tứ sư huynh, Đại sư huynh lại vì sao mà cự tuyệt sự cầu khẩn của chúng ta, không đồng ý nói vài câu rõ ràng trước mặt chúng ta. Huynh hãy cho muội biết, chuyện này là vì sao đi!
Thấy vẻ mặt bà kích động như vậy, Triệu Ngọc Thanh thân thể loáng lên, tình cảm áp chế đã sáu trăm năm cuối cùng đã bộc phát lúc này.
- Sư muội, ta biết muội luôn ghi nhớ chuyện này trong lòng, năm trăm năm nay cũng chưa hề quên đi. Nhưng muội nào có biết được, sư phụ và ta sở dĩ không đồng ý chuyện hôn nhân giữa muội và Tứ sư huynh hoàn toàn bởi vì nguyên do U Mộng Lan. Vốn lúc đó, sư phụ luôn hy vọng muội có thể kết hợp với Tứ sư đệ, sinh hoạt hạnh phúc bên nhau. Nhưng ai ngờ bất ngờ xuất hiện, một đóa hoa U Mộng Lan ngăn cách giữa hai người, thay đổi vận mạng cả đời của hai người. Thấy vậy, sư phụ và ta đau khổ vô cùng, nhưng chúng ta lại không thể cho muội biết, chỉ có thể cứng rắn phản đối hôn sự của hai người.
Phương Mộng Như nghe vậy chịu đả kích vô cùng, hơi điên cuồng nói:
- Nói bậy, huynh gạt ta, ta không tin. Ta vì sao không thể ở cùng Tứ sư huynh, vì sao vậy?
Triệu Ngọc Thanh bật cười lớn đau thương đáp:
- Bởi vì nếu như hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-hau-truyen/1427308/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.