Phát hiện được sự khác biệt của pháp quyết, Lâm Phàm tâm tư biến đổi, đang muốn chuyển biết pháp quyết, ai ngờ Từ Tĩnh lại đột nhiên tiến công, hắn dùng ngọn lửa cực nóng làm vũ khí lập tức trói buộc được thân thể của Lâm Phàm.
Đồng thời, trường kiếm của Từ Tĩnh âm thầm phát xuất sợi dây trói buộc đỏ rực hệt như một con rắn thần, dễ dàng cuốn lấy Lâm Phàm, giữ chặt hắn chặt chẽ không nhúc nhích giữa không trung, khiến Đinh Vân Nham và bọn Linh Hoa dưới dài kêu lên sợ hãi không ngừng.
Ở trong cảnh nguy hiểm, Lâm Phàm hơi nóng lòng, sau liên tục vài ba lần giãy dụa đều không đạt được gì, đột nhiên xuất nguyên thần ra xông qua được ngọn lửa cuồn cuộn thoát khỏi công kích của Từ Tĩnh.
Ánh sáng nhạt chợt lóe lên, Lâm Phàm hồi phục lại hình người, dừng cách Từ Tĩnh ba trượng, ánh mắt kỳ dị nhìn người trước mắt.
Từ Tĩnh không hiểu được ánh mắt của hắn, hỏi lại:
- Sao nhìn ta như vậy, muốn nhìn thấu qua ta hay là muốn tìm ra điểm sơ hở từ trên người ta?
Lâm Phàm lắc đầu đáp:
- Không phải, đệ đang nghĩ phải làm sao mới đánh bại được huynh.
Từ Tĩnh nghe vậy cười lớn, hỏi lại:
- Đệ dùng cái gì để đánh bại được ta đây?
Lâm Phàm nhìn ra vẻ mặt khinh thường của hắn, hơi nổi giận nói:
- Hai chữ mà thôi, quyết tâm!
Từ Tĩnh nghe xong cảm thấy buồn cười, cất giọng giáo huấn nói:
- Tỉ thí là dựa vào thực lực, chỉ bằng quyết tâm không thể làm được.
Lâm Phàm lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-hau-truyen/1427304/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.