Hơi kinh hãi, Lâm Phàm không khỏi liếc Thiên Lân, thấy hắn vẻ mặt bình tĩnh, trong lòng cảm khái rất sâu.
Ít nhất tại thời khắc này, niềm tin của Thiên Lân đối với hắn khiến hắn thấy cho dù thế nào bản thân cũng phải đánh bại đối thủ trước mắt.
Đã biết như vậy, Lâm Phàm trong lòng dâng lên hào khí, thực lực ẩn giấu trước đây lúc này bộc phát ra, ánh sáng huyền ảo quanh người lưu chuyển, tần suất dao động đang tăng lên rất nhanh, chớp mắt đã đuổi kịp Tiết Phong, điều này khiến những người quanh đó đều cảm thấy kinh ngạc.
Tiếng hoan hô từ dưới đài truyền lên.
Khi Hắc Tiểu Hầu mấy người cảm nhận được sự kiên định và quyết tâm không gì lay chuyển của Lâm Phàm, rốt cuộc áp lực trong lòng kích động khiến bọn họ bắt đầu lớn tiếng hoan hô.
Cảnh tượng này rất bình thường lại ẩn chứa vài phần chua chát.
Ngay cả Đinh Vân Nham cuối cùng cũng không nhịn được lên tiếng kêu gọi đồ nhi.
Nghe được tiếng gọi của sư phụ, Lâm Phàm nghĩ lại những điều trải qua mười năm nay, trong lòng lập tức cảm khái vô cùng, một loại tình tự áp lực chớp mắt đã kích phát, cả người ngửa mặt kêu dài, tạo nên khí thế trùm lên chín tầng trời.
Trong chớp mắt, người xem kích động trở lại, bất kể là Đinh Vân Nham, Linh Hoa, Hắc Tiểu Hầu dưới đài, hay là Thiên Lân, Trương Trọng Quang, Phương Mộng Như trên đài, thậm chí cả Hoàng Kiệt, người áo đen, Tây Bắc Cuồng Đao, Ứng Thiên Tà bên ngoài cốc xem náo nhiệt cũng đều cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-hau-truyen/1427301/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.