Thiên Nộ liếc Tân Nguyệt, nhẹ giọng nói:
- Người này chính là người đả thương Mạc Ngôn bên ngoài Đằng Long cốc.
Tân Nguyệt ánh mắt hơi biến, kinh ngạc lên tiếng:
- Chính là ngươi.
Còn đang nói, Tân Nguyệt chầm chậm bước thẳng đến bóng đen, nhưng lại bị Thiên Lân nắm chặt tay kéo về.
- Không cần phải nóng nảy, có một số chuyện hỏi rõ rồi mới ra tay cũng không muộn.
Tân Nguyệt dừng lại, hai mắt chăm chú nhìn bóng đen hỏi:
- Ngươi vì sao muốn đến Đằng Long cốc đánh người bị thương?
Cái đầu khẽ lay động, bóng đen dường như đang nhìn Tân Nguyệt, giọng âm hiểm lạnh lẽo nói:
- Ta thích, đây chính là nguyên nhân.
Tân Nguyệt trầm giọng nói:
- Các hạ gan cũng không nhỏ, nhưng vì sao không dám dùng mặt thật để gặp người?
Bóng đen đáp:
- Ta cao hứng đó, thế nào?
Tân Nguyệt bật cười khinh thị nói:
- Ta thấy ngươi chính là sợ hãi, sợ người khác biết được thân phận của mình.
Bóng đen cười lớn tiếng, hơi cuồng vọng nói:
- Khiếp hãi? Ha ha ha … Quả thật là đáng cười. Nếu ta gan nhỏ thì sao lại chạy đến sinh sự với Đằng Long cốc? Ngu xuẩn.
Tân Nguyệt vẻ mặt lạnh lại, muốn nổi giận lại bị Thiên Lân ngăn lại.
Nhìn bóng đen, Thiên Lân hỏi:
- Các hạ nếu hoàn toàn không phải hạng khiếp sợ, thế thì sao không nói rõ chuyện tuyết sâm.
Bóng đen thôi cười lớn, hỏi lại:
- Ngươi cũng cảm thấy có hứng thú?
Thiên Lân cười nói:
- Ta chỉ hiếu kỳ một chút, bất quá bọn họ cảm thấy hứng thú,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-hau-truyen/1427272/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.