Thiên Nộ hừ giọng nói:
- Ngươi thông minh thế thì sao ngươi không nhắc nhở bọn họ trước?
Cao Vân hừ giọng nói:
- Ta thích thế, ngươi thấy sao?
Trong tiếng phản bác, Cao Vân bay lên dự tính rời đi.
Thiên Nộ mở miệng muốn mắng, nhưng lời còn chưa kịp thoát ra khỏi miệng, trong lòng đột nhiên dâng lên một sự bất an, phảng phất có chuyện đáng sợ nào đó xảy đến.
La lên thất thanh, Thiên Nộ đảo người dời ngang vài trượng, huyền ảo né tránh được một luồng sát khí vô hình, ở chỗ hắn đứng trước đó hiện ra một vết nứt rất sâu.
Giữa không trung, Cao Vân gào thét nóng giận, thân thể bay lên cao đột nhiên bắn đi, người như một quả cầu tuyết bay lượn trong không trung hệt như đang né tránh một cái gì đó.
Trong không khí, một mùi vị tà mị tuôn trào, một làn sáng lúc ẩn thật lâu, lúc hiện thật nhanh khiếng người ta không biết là bị hoa mắt hay là thật sự tồn tại.
Mạc Ngôn thấy được tình hình như vậy, vẻ mặt toát ra sự kinh ngạc, trầm giọng nói:
- Cẩn thận, luồng khí tức đó thật tà đạo, ta từ trước đến giờ chưa từng gặp qua.
Lý Phong gật đầu nói:
- Đệ biết rõ, nhưng người này thật ra là ai vậy?
Trong tiếng hỏi, Cao Vân ở trên không trung xa xa đột nhiên kêu thảm một tiếng, từ trên không rơi ầm xuống.
Thiên Nộ thấy vậy, rống lên:
- Người nào đó ra mau đi.
Tiếng cười âm lạnh hắc hắc từ không trung truyền đến, chỉ thấy ánh sáng nhạt lóe lên, một người toàn thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-hau-truyen/1427267/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.