Người đàn ông áo trắng dường như không quen nhìn thiếu nữ áo xanh lục, hừ lạnh nói:
- Yêu nữ vô sỉ, Tàn Hoa Phiêu Nhứ.
Thiếu nữ áo lục bật cười lạnh lẽo, trừng người đàn ông áo trắng quát to:
- Địch Lượng, ngươi còn dám nói năng vô lễ thì chớ trách ta ra tay vô tình.
Người đàn ông áo trắng cười khinh khỉnh, xem thường nói:
- Với chút thủ đoạn giấu người chỉ đáng để lừa người mới ra đời thôi. Đối với ta, ngươi còn chưa tạo nên uy hiếp.
Thiếu nữ áo lục vẻ mặt nặng nề, giọng giận dữ nói:
- Địch Lượng, chớ cho Thần Đao đường đường chủ ngươi là tài giỏi. Đối với thiên hạ, ngươi còn không bằng Tàn Hoa môn ta.
Người đàn ông áo trắng cười lạnh đáp:
- Thần Đao đường ta tuy nhỏ bé, nhưng lại quang minh chính đại, sao có thể so với thứ Tàn Hoa môn tà môn ngoại đạo ngươi được.
Thiếu nữ áo lục tức giận, quát to:
- Câm miệng, Tàn Hoa môn ta tuy không phải danh môn gì cả, nhưng hành sự cũng xứng đáng với lương tâm.
Địch Lượng cười trào lộng nói:
- Hay cho câu đúng với lương tâm. Hoa Vũ Tình các ngươi tự hỏi trong lòng đi, ngươi vài năm nay đã hại ít nhiều những thanh niên trẻ tuổi yêu thích ngươi? Câu Hồn Liễu Diệp trong tay ngươi đã câu dẫn được bao nhiêu hồn đàn ông rồi?
Thiếu nữ áo lục Hoa Vũ Tình phản bác lại:
- Đó là những người tình gian ý giả, không đâu không phải chỉ nhìn đến vẻ xinh đẹp của ta mà đến, đều mong muốn chiếm được chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-hau-truyen/1427256/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.