Nhưng cảnh này không dài, giây lát sau, khuôn mặt Dao Quang ánh lên sự kinh ngạc, kêu lên:
- Bát Bảo dừng lại, ngươi có cảm ứng được luồng khí tức kia không?
Rống lên nhè nhẹ, Bát Bảo toàn thân hào quang chớp động, giây lát sau liền truyền một tin tức vào trong đầu của Dao Quang.
Hơi kinh ngạc, Dao Quang nói:
- Đi, đi xem xem, thật ra là thần thánh phương nào mà thần bí như vậy.
Bát Bảo lên tiếng, sau đó ánh sáng lóe lên liền mang theo Dao Quang biến mất.
Một khắc sau, Bát Bảo xuất hiện ở một hẻm núi u ám, phía trước ngoài năm mươi trượng có một gò núi nổi lên, ở trên đang có một nhân vật thần bí đứng.
Đó là một cao thủ tu đạo toàn thân lấp lánh ánh sáng kỳ lạ, khí tức cả người biến đổi liên tục, không một chút tà khí nhưng lại uy nghiêm thần thánh, khiến cho người ta cảm thấy một loại chính khí bẩm sinh.
Nhân vật như vậy nếu không phải tà ác thì vì sao phải che kín khuôn mặt?
Bởi tự phụ quá mức muốn khiến người chú ý hay còn bởi nguyên nhân sâu xa khác?
Chăm chú nhìn người này, Dao Quang vẻ mặt hơi mơ hồ, đây là nhân vật như thế nào đây?
Vì sao khí tức hắn lại thần thánh như vậy, nhưng pháp quyết thì bản thân không nhận ra được?
Đối với Dao Quang, hắn đã từng trải qua kiếp nạn Thái Âm Tế Nhật, đối với cao thủ chính tà khắp thiên hạ đều có hiểu biết tương đối.
Lại thêm mười năm đi theo học nghệ với Phật Thánh Đạo Tiên, tri
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-hau-truyen/1427244/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.