Thấy lão đã bị mắc lừa, Thiên Lân cố nén tiếng cười, nghiêm chỉnh vô cùng đáp:
- Nếu như vậy, ta cũng không quanh co nữa. Theo thời gian tu luyện, lão dài hơn ta bốn mươi lần. Ngoại trừ trong lúc đó có lãng phí ít đi nữa, tính ra cũng hơn hai mươi lần. Lại trừ đi thời gian hao phí trong ở bình cảnh (Cảnh giới đi ngang không tăng lên được),tính ra cũng hơn ta gấp chục lần. Như vậy, ta thi triển toàn lực, lão gần như chỉ được thi triển một phần mười tu vi, như vậy tính ra có thi đấu công bằng không? Ngoài ra, để biểu hiện việc ta có đức tôn trọng người già kính người hiền, ta lại nhường lão một điểm, để lão thi triển ba phần tu vi để so tài với ta, như vậy lão có phục không?
Tuyết Nhân vẻ mặt nặng nề, tức giận nói:
- Tiểu tử, ngươi tính không tồi.
Thiên Lân tùy tiện vô cùng đáp lại:
- Nếu lão sợ thì coi như ta chưa nói thì hơn.
Tuyết Nhân cả giận nói:
- Ai nói ta sợ? Tuyết Nhân ta cả đời chưa sợ người nào. Đến đây, tiểu tử thúi, so tài thế nào?
Thiên Lân cười đáp:
- Lão gọi là Tuyết Nhân, ta tự hiệu là Băng Thần, chúng ta dùng băng tuyết làm môi giới để so trình độ khống chế đối với băng tuyết, ngươi thấy được chăng?
Tuyết Nhân cũng không nghĩ ngợi, sảng khoái đáp:
- Được, so vậy đi, bắt đầu.
Nói rồi thu thế chờ đợi, bắt đầu chuẩn bị.
Thiên Lân lắc đầu nói:
- Không gấp, nơi này không có băng tuyết, chúng ta hãy quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-hau-truyen/1427233/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.