Triệu Ngọc Thanh hơi hơi gật đầu, ánh mắt nhìn Giang Thanh Tuyết, nhẹ giọng hỏi: - Trận hạo kiếp xảy ra mười năm trước lay động thiên hạ, không biết tình thế hiện nay của trung thổ thế nào? Giang Thanh Tuyết không ngờ Triệu Ngọc Thanh hỏi chuyện này, hơi bất ngờ trả lời: - Trận hạo kiếp năm xưa thổi khắp thần châu, cả Thất giới đều chịu ảnh hưởng rất lớn. Vô số môn phái bị hủy diệt, vô số cao thủ bị chết đi, nhất thời lòng người tu chân kinh khiếp. May mà lúc đó có Trừ Ma liên minh chống đỡ, thiên hạ mới không bị đại loạn, sau đó dần dần khôi phục. Hiện nay, Trừ Ma liên minh đã là liên minh đệ nhất thiên hạ, đệ tử phân bố đến từng nơi trong Tu Chân giới, thực lực hùng hậu. Còn Dịch viên ta được sự thống lĩnh của chưởng giáo Lâm Vân Phong, cũng nhanh chóng phát triển trở lại, bây giờ đã là đại phái đệ nhất trong Tu Chân giới, uy danh đuổi theo Trừ Ma liên minh. Triệu Ngọc Thanh gật đầu nói: - Dịch viên và Trừ Ma liên minh chính là hai cột trụ to lớn ở trung thổ, điều này dĩ nhiên thiên hạ đều biết. Ta vừa rồi hỏi câu này, chỉ là muốn hiểu rõ thêm tình hình những phương diện khác. Giang Thanh Tuyết trầm ngâm đáp: - Theo những điều ta biết được mấy năm nay, Lục Viện Tu Chân ngày trước chỉ còn lại Dịch viên, trong năm phái Tu Chân, Thiên Ma giáo luôn luôn ẩn danh, Ma Thần tông từ mười năm trước đã quy ẩn không ra mặt, Vạn Phật tông nhân tài điêu linh, Vô Vi đạo không hỏi đến thế sự, Tiên Kiếm môn không biết ở đâu. Quỷ vực, Ma vực gnày đó đã bị hủy diệt, Vu Thần cũng đã chết, chỉ còn lại Yêu vực đóng cửa không xuất hiện. Vì thế tổng thể hiện nay, so với mười năm trước, tình hình xem ra thiên hạ thái bình rồi. Nghe vậy, Triệu Ngọc Thanh chìm vào trầm tư, khiến mọi người không biết ông đang nghĩ điều gì. Công Dương Thiên Tung nói: - Cao trào rồi sẽ thoái trào, trong thời gian ngắn, Tu Chân giới hẳn không có biến động nào quá lớn lao. Mã Vũ Đào phản bác lại: - Thế sự khó liệu được, ai biết trước rõ ràng. Công Dương Thiên Tung hừ lạnh một tiếng, căn bản không để ý đến nữa. Tuyết Sơn thánh tăng cười nói: - Chuyện tương lai không cần phải lo lắng, phúc hay họa từ bản thân, chi bằng nắm lấy từng giây từng phút của cuộc sống, đó mới là sống không hư mất đi. Triệu Ngọc Thanh đang trầm tư ngửng đầu lên tán đồng: - Thánh tăng nói đúng, hay chúng ta đừng nghĩ quá nhiều, hưởng thụ vui vẻ từng giây phút khoái lạc của cuộc đời. Đến đây, ăn cơm thôi, lát nữa còn có những cuộc tỉ thí đặc sắc. Thấy cốc chủ đã lên tiếng, những người ngồi cùng bàn đều không nói nhiều, tập trung ăn cơm. Chưa đến ba khắc sau giờ ngọ, vòng tỉ thí tu vi thứ hai tiếp tục triển khai trên đài cao ở cửa cốc. Lúc đó, Lý Phong đứng giữa sân, giảng giải quy tắc tỉ thí với mười sáu thí sinh. - Tỉ thí tu vi chia thành hai loại, thứ nhất chính là ngưng tụ băng, thứ hai chính là làm tan băng. Cái trước là đo lường khối lượng, thể tích khối băng của người nào ngưng kết lớn hơn thì sẽ thắng. Cái sau thì so về tốc độ, ai làm tan hoàn toàn cùng một thể tích trước thì được xem là thắng. Mọi người có nghi vấn gì nữa không? Mười sáu thí sinh đều trầm ngâm, không một người nào lên tiếng. Lý Phong thấy vậy gật đầu nói: - Nếu mọi người đều nghe hiểu rõ rồi, thế thì bây giờ các thí sinh tiến lên xếp thành hai hàng, khoảng cách chừng sáu thước, đứng yên không được động đậy. Mười sáu thí sinh theo vậy mà làm, đứng theo trình tự, sau đó chờ đợi sự dặn dò của ông. Vừa đi vòng quanh các thí sinh, Lý Phong vừa nói: - Chút nữa, khi ta phát xuất khẩu lệnh bắt đầu, các vị đứng nguyên tại chỗ ngưng kết băng tuyết. Trong lúc này, trong lúc không làm ảnh hưởng và gây nguy hại người khác, các vị có thể dùng bất kỳ phương pháp nào để tăng tốc tích lũy băng tuyết. Ta sẽ dùng giới hạn một nén hương, đến lúc đó ta sẽ gọi mọi người dừng lại. Cuối cùng thể tích khối băng của ai lớn, người đó sẽ thắng. Bây giờ mọi người chuẩn bị sẵn sàng, ta sẽ đếm một hai ba, sau đó sẽ bắt đầu. Một … hai … ba, bắt đầu. Lúc dứt lời, Lý Phong quay lại chỗ cũ, tay phải chỉ lên giữa không trung, một nén hương trên bàn gỗ liền được liệt hỏa chân nguyên của ông phát ra đốt cháy. Giữa sân, mười sáu thí sinh bắt đầu ngưng thần vận khí, mười sáu đôi tay nhanh chóng được bao trùm một tầng sương băng, ngay sau đó khí lạnh lưu động, sương tuyết trắng toát mờ mịt theo sự khống chế của mười sáu đôi tay hình thành mười sáu quả cầu tuyết, đang dần dần lớn lên, từ từ dày hơn. Trên bầu trời, mặt trời chói chang nhưng trên đài cao ở cửa Đằng Long cốc lại ngưng sương khí lạnh, mười sáu người đồng thời chế ngự cái lạnh, luồng khí lạnh kết thành một vùng, chớp mắt đã thấy hoa tuyết rơi xuống. Ngưng băng là một loại pháp quyết cơ sở của cả ba đại môn phái trên Băng Nguyên, cũng là một môn học bắt buộc. Trong lúc này không có chỗ nào có thể dùng kỹ xảo, tất cả hoàn toàn nhờ vào thực lực bản thân, vì thế tính ưa nhìn không cao, có có gì đáng quan sát. Bốn bề, tất cả đều im lặng, mọi người đều đang chờ đợi kết quả cuối cùng. Nhưng một nén hương hoàn toàn không phải là một chớp mắt, điều này khiến người ta khó chịu. Thiên Lân nhìn một lúc liền thấy được mấy điểm đáng chú ý, liền thảo luận kết quả lần này với Thiện Từ. - Ngươi cho rằng vòng này ai sẽ đoạt ngôi đầu? Thiện Từ trầm ngâm một lúc, chỉ vào Hạ Kiến Quốc nói: - Người này tương đối xuất chúng. Thiên Lân gật đầu nói: - Không sai, trên lĩnh vực tu vi, Hàn Băng pháp quyết của Hạ Kiến Quốc đúng là có chỗ hơn người, so với Tiết Phong hẳn mạnh hơn, nhưng so với Từ Tĩnh còn khó nói lắm. Thiện Từ lắc đầu nói: - Từ Tĩnh ban đầu quá mãnh liệt, sau đó hẳn phải yếu đi, cuối cùng sẽ thua. Thiên Lân nhìn một lát, đồng ý: - Nhãn quang của ngươi lợi hại thật, điểm này cũng nhận ra được. Thiện Từ cười cười, lẩm bẩm nho nhỏ: - Bởi vì chúng ta và bọn họ khác hẳn. Vì sao khác vậy? Nó không nói nhiều. Một lúc sau, khi thời gian đã hết, Lý Phong gọi dừng lại, mười sáu thí sinh lập tức dừng công. Lúc này, chỉ thấy mười sáu khối băng đặt ở đài cao trung ương, so sánh thì cũng có khác biệt chút đỉnh, nhưng lại sai biệt không nhiều. Lý Phong tiến đến đi một vòng, điềm nhiên nói: - Mọi người nhìn của nhau đi, so sánh một lúc, cũng xem như là giao tiếp trao đổi. Mười sáu thí sinh vẻ mặt khác nhau, có phần tự phụ, có phần cảm thấy đỏ mặt. Giây lát, Lý Phong chờ mọi thí sinh giám định xong rồi, trầm giọng nói: - Bây giờ, mọi người cũng đã hiểu rõ trong lòng, tự giác nếu thấy mình không phải là đệ nhất thì lùi lại, cảm thấy có hy vọng thì đừng ngại đứng nguyên tại chỗ. Dứt lời, phần lớn mười sáu đệ tử đều lùi lại, cuối cùng chỉ còn Từ Tĩnh, Tiết Phong, Hạ Kiến Quốc. Thấy vậy, Lý Phong không dám tự tiện làm chỉ, đưa mắt nhìn mấy người Triệu Ngọc Thanh, hỏi lại: - Kết quả như thế nào, thỉnh sư phụ và hai vị tôn chủ chỉ ra. Triệu Ngọc Thanh nghiêng đầu liếc Công Dương Thiên Tung, hỏi: - Thiên tôn thấy thế nào? Công Dương Thiên Tung vẻ mặt lạnh lùng, không vui nói: - Ta không có gì để nói, mọi thứ cứ theo chủ ý của cốc chủ. Quay đầu lại, Triệu Ngọc Thanh lại hỏi: - Tông chủ thì sao? Mã Vũ Đào cười nói: - Ta cũng không có gì để nói, nghe theo quyết định của cốc chủ. Hơi hơi gật đầu, Triệu Ngọc Thanh vẻ mặt sáng ngời, ánh mắt nhìn lại Lý Phong, bình tĩnh nói: - Lần này tỉ thí ngưng băng, ngôi đệ nhất thuộc về Hạ Kiến Quốc. Tiết Phong nghe vậy vẻ mặt nhợt nhạt, Từ Tĩnh hơi có chút kinh ngạc, rõ ràng nó còn chưa ý thức được bản thân vì sao lại thua cuộc. Lý Phong đem lời của Triệu Ngọc Thanh nói to với mọi người, đợi mọi người bình tĩnh lại, bắt đầu nói: - Tỉ thí ngưng băng đã kết thúc, bây giờ chúng ta bắt đầu tỷ thí làm tan băng. Trước hết, chúng ta sẽ đặt trước mặt mọi người một khối băng to lớn giống nhau. Trong lúc này, mọi người có thể lợi dụng thời gian điều hòa hơi thở, đợi bọn ta làm xong, lập tức sẽ để cho mọi người tỉ thí với nhau. Nói rồi, Lý Phong liền bắt đầu thực hiện mười sáu khối băng giữa sân. Khoảng chừng một khắc, Lý Phong hoàn thành thu tay lại, nói với những thí sinh tham gia: - Mười sáu khối băng này hoàn toàn giống nhau, để cho công bằng, mọi người có thể tự do lựa chọn trình tự. Sau đó, khi ta ra lệnh liền bắt đầu làm tan băng, mọi người có thể dùng khí thuần dương để làm tan, cũng có thể dùng Hàn Băng pháp quyết để hấp thu vào trong cơ thể. Chỉ cần tốc độ làm tan, bất cứ phương pháp nào cũng được. Bây giờ, mọi người hãy chọn lựa trước, cũng chuẩn bị sẵn sàng đi. Mười sáu người tham gia nghe vậy ai nấy tiến lên, cuối cùng không ai thắc mắc, cứ y theo trình tự mà đứng. Nhìn thấy tỉ thí sắp sửa bắt đầu, Thiên Lân nói với Thiện Từ: - Thật ra tỉ thí làm tan băng này lại có thể dùng kỹ xảo. Thiện Từ rất bình tĩnh, điềm đạm nói: - Ta biết, nhưng phương pháp chúng ta không nhất định phải giống nhau. Thiên Lân ngạc nhiên nhìn nó một lúc, nhỏ nhẹ nói: - Đúng thế, bởi vì chúng ta cũng khác nhau. Khác nhau ở đây là chỉ tính cách, chỉ may mắn hay còn ám chỉ vào điều gì đây? Giang Thanh Tuyết kỳ quái nhìn bọn chúng, cau mày nói: - Hai đệ có chút cổ quái, tuổi còn nhỏ mà lời nói đã khiến người ta phải mơ hồ không hiểu. Thiên Lân cười nói: - Tỷ không biết bởi vì nguyên nhân tuổi tỉ lớn hơn bọn đệ. Thiện Từ nói: - Còn bởi góc độ nhìn sự vật của tỷ khác với chúng đệ. Giang Thanh Tuyết vẻ mặt ngạc nhiên, nhìn nhìn hai người, lại nhìn nhìn khuôn mặt cười cười của Tuyết Sơn thánh tăng, không khỏi cười khổ nói: - Hai đệ không phải là quái thai thì cũng là thiên tài. Quả thật khiến người ta không hiểu gì cả. Tuyết Sơn thánh tăng cười ha hả nói: - Người không hiểu, không lo lắng, đây là chuyện tốt. Giang Thanh Tuyết khó hiểu, muốn hỏi lại phát hiện tỉ thí sắp sửa bắt đầu, vì thế không thể mở miệng được. Giữa sân, Lý Phong đợi các thí sinh đứng yên chuẩn bị sẵn sàng mới mở miệng nói: - Chú ý, một … hai … ba, bắt đầu. Hiệu lệnh vừa vang lên, mười sáu người lập tức ai nấy thi triển sở học, đủ các dạng các kiểu. Tính chất việc làm tan băng và ngưng tụ băng có chỗ tương tự, lại cũng có những điểm khác hẳn. Trong mười sáu người, năm môn hạ của Thiên Tà tông chọn lựa phương thức hấp thu, hai tay ép chặt vào khối băng, toàn lực hấp thu nó. Môn hạ Ly Hận thiên cung và Đằng Longcốc dùng cả hai cách, có người thi triển pháp quyết Hàn Băng, cũng có người dùng pháp quyết cực dương cực cứng để làm tan băng. Trong đó, Từ Tĩnh, Tân Nguyệt môn hạ Đằng Long cốc dùng Hàn Băng pháp quyết chính thống, Lâm Phàm lại thi triển Tam Dương thần công. Môn hạ Ly Hận thiên cung Tiết Phong chọn cách tương tự Lâm Phàm, nhưng lại thi triển “Huyền Dương thần quyết” của Ly Hận thiên cung, uy lực và cấp độ đều vượt xa “Tam Dương thần công”. Tỉ thí làm tan băng bên ngoài quan sát thú vị hơn rất nhiều so với ngưng tụ băng. Trong đó, đáng chú ý nhất phải kể đến Lâm Phàm và Tiết Phong. Bọn chúng là hai thí sinh nhỏ tuổi và lớn tuổi nhất, khi thi triển pháp quyết toàn thân có ánh đỏ vây bọc, khí nóng bốc hơi, hai tay hệt như hai tấm sắt nung đỏ, khi ấn lên trên khối băng thì sương tuyết tung bay, so với những người khác vẻ ngoài âm thầm lặng lẽ nhìn thật đặc sắc hơn nhiều.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]