Trans, edit và beta: Tà Nguyệt Điện Hạ
Ô Khê lời kia vừa thốt ra, kỳ thật trong lòng cũng vừa hồi hộp vừa thông suốt. Y có như thế nào cũng sẽ không so đo cùng với một hài tử mà tính cả tuổi mụ mới được bốn, nam chữ phân không nổi như Tưởng Tuyết, lời này là nói cho Cảnh Thất nghe, cũng là nói cho Thái tử nghe.
Trước đó vài ngày y nhận được thư tín của Đại phù thủy, Đại phù thủy giờ tuổi đã cao, rất tưởng niệm y, có ý tứ muốn đem Nam Cương giao cho y quản lý. Tính ra y đến kinh thành cũng gần chín năm, lúc trước lo lắng đến tuổi tác Đại phù thủy nên Nam Cương cùng Đại Khánh đã hiệp định để Vu đồng làm con tin trong mười năm, bây giờ công phu y luyện cũng khá lắm rồi, đọc sách thường thường thôi nhưng cũng không có gì trở ngại, cái ngày y có thể rời đi chỗ thị phi này đã không còn xa nữa.
Cho nên y không cố kỵ Hách Liên Dực.
Cảnh Thất đã dạy y, người như Hách Liên Dực sẽ không có khả năng làm nên sự tình uy hiếp đến an toàn của quốc gia, sẽ không có khả năng mạo hiểm để Đại Khánh cùng Nam Cương khai chiến lần thứ hai, đi đắc tội với người thừa kế duy nhất ở cái mảnh đất chướng khí ba ngàn dặm kia là rất nguy hiểm.
Y chính là lo lắng phản ứng của Cảnh Thất.
Ô Khê biết dưới tình huống này mà công nhiên nói ra như vậy chính là đang bức bách đối phương, y không nguyện ý làm như vậy, nhưng thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gia/1291336/quyen-2-chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.