Trans, edit và beta: Tà Nguyệt Điện hạ
Đợi đến lúc dược tính hết tác dụng, Cảnh Thất tỉnh dậy từ trong mộng cảnh kỳ quái kia thì bên ngoài trời đã tối sầm, trong phòng chỉ còn một ngọn đèn sáng yếu ớt nơi góc phòng, thiếu niên đang cầm quyển sách lẳng lặng mà ngồi ở chỗ kia, bộ dáng giống như đã bất động thật lâu.
Hô hấp của hắn vừa biến đổi Ô Khê liền lập tức nhận ra, y ngẩng đầu nhìn hắn một cái, nhẹ giọng nói: “Ngươi không cẩn thận hít vào một chút mê dược, giải dược ta đã uy cho ngươi. Hiện tại không đau đầu đi?”. Cảnh Thất không biết có phải là mình ảo giác hay không, nhưng hắn tổng cảm thấy thái độ của Ô Khê dường như thay đổi chút ít, có điểm xa cách không được tự nhiên.
Cảnh Thất “Ân” một tiếng, vươn tay nhu nhu đôi mắt, có phần chưa tỉnh táo sau giấc ngủ vừa rồi, chỉ cảm thấy lần này ngủ sâu hơn bất kì lúc nào khác. Chợt nghe trên đỉnh đầu có tiếng thình thịch, hắn ngẩng đầu lên liền thấy tiểu tiêu đang bị trói gô thành một cục treo lủng lẳng ngay bên cạnh màn giường, con mắt tròn xoe ra chiều tội nghiệp mà nhìn hắn, tứ chi thì bị trói chặt đang không ngừng giãy dụa.
Cảnh Thất nhịn không được bật cười lên, một bên đứng dậy chộp lấy nó phủng ở trong tay, một bên hỏi: “Làm cái gì vậy?”
Ô Khê nhẹ nhàng hừ một tiếng: “Gây họa phải phạt, nếu không phải ngươi quá mức sủng súc sinh này, thì cũng không đến nỗi nó ba ngày hai lần lại chạy loạn cắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gia/1291334/quyen-2-chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.