Trans, edit và beta: Tà Nguyệt Điện Hạ
Hách Liên Dực mau chóng trao đổi ánh mắt với Cảnh Thất, trong lòng mỗi người đều nhanh chóng có chủ ý. Cảnh Thất lui về phía sau một bước, giả câm giả điếc không thèm đếm xỉa đến, còn Hách Liên Dực thì “Bùm” một tiếng quỳ trên mặt đất, dẫn đầu tỏ rõ lập trường: “Phụ hoàng minh giám, Nhị ca sao lại có thể làm ra loại sự tình này? Nhi thần người đầu tiên không tin!”
Theo lý thuyết, dưới loại tình huống này thì thân làm thái tử như Hách Liên Dực tốt nhất cũng nên giả câm giả điếc —— trong lòng hắn vốn hiểu rõ những chuyện xấu xa kia của Hách Liên Diệu đều là sự thật, cũng hiểu được nếu lúc này hắn lên tiếng giúp đỡ Hách Liên Diệu thì chính là hoa mắt ù tai, vì tình riêng mà bỏ qua luật pháp. Nhưng nếu như quay sang giúp đỡ Tưởng Chinh thì lại càng nghiêm trọng hơn, rõ ràng là mượn cơ hội để diệt trừ phe đối lập, còn chưa có làm hoàng đế đã muốn loại bỏ huynh đệ của chính mình.
Nhưng bọn họ cũng đều biết, vị đang ngồi ở long ỷ kia cùng mấy cái thứ như “Minh quân” này nọ quả thực không có nửa phần liên quan*.
*Nguyên văn là ‘Bát can tử đả bất trứ’, đây là một thành ngữ của Trung Quốc, câu này thường dùng để chỉ quan hệ bất hòa hoặc sự việc không hề liên can nhau. Ở câu này là nghĩa thứ hai.
Hách Liên Bái tuyệt không muốn nghe nhi tử ai chết nhi tử ai sống, ai tham ô ai dưỡng tư binh —— đương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gia/1291330/quyen-2-chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.