Trans, edit và beta: Tà Nguyệt Điện Hạ
Ô Khê dùng ánh mắt sâu thẳm nhìn hắn, lắc đầu nói: “Không cần, ta đi đây”.
Cảnh Thất khẽ chau mày, Ô Khê trông thấy, lại nhẹ nhàng nói tiếp: “Ngươi không cần phải chau mày. Ngươi nếu không nguyện ý, ta cũng sẽ không thường xuyên xuất hiện trước mắt ngươi nữa, ta…”
Cảnh Thất thở dài, một phen kéo lấy cổ tay y: “Ngươi đi theo ta”.
Ô Khê đầu tiên là ngốc lăng một chút, sau đó trên mặt lộ ra một loại biểu tình vui sướng quá đỗi, Cảnh Thất dư quang thoáng nhìn, trong lòng liền nhịn không được nóng lên, chính là vẫn quay mặt đi làm bộ không phát hiện ra.
Hắn nhớ tới Chu Tử Thư, một người lãnh tính lãnh tình vẫn luôn đào tâm oạt phế mà đối xử thật tốt với tiểu sư đệ ngốc hồ hồ của mình, trong lòng bất chợt nổi dậy lòng đồng cảm. Giống như mỗi lúc từ trong thế đạo hiểm ác lạc vào một con đường còn ác hiểm hơn lại không được nghỉ ngơi dù chỉ trong chốc lát, thì khi thấy những tiểu hài tử thành thực như bọn họ, liền cảm thấy đặc biệt cảm khái cùng trân quý.
Bọn họ vừa mới tiến vào thư phòng, sau lưng Bình An đã sai người mang hai chén canh gừng vào, đặt xuống, vô cùng thức thời mà nhẹ nhàng lui ra ngoài.
Cảnh Thất ném một chiếc noãn lô tinh xảo vào trong lòng Ô Khê, đoạn yên lặng ngồi xuống, tâm tư bất ổn mà uống canh. Những lúc hai người ở cạnh nhau, thường thì Cảnh Thất chậm rãi nói, Ô Khê ở một bên thành thành thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gia/1291328/quyen-2-chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.