Trans, edit và beta: Tà Nguyệt Điện Hạ
Ô Khê không phải người đặc biệt hay nói, hơn phân nửa thời điểm đều là người khác nói chuyện, y nghe, mặc kệ nghe lọt lỗ tai hay không, phản ứng phần lớn cũng là hỏi đáp vài câu, hoặc gật hoặc lắc đầu, nhưng thời gian ở chung càng dài, Cảnh Thất mới phát hiện, y thực sự nghe và tùy ý để vào tai là hai biểu hiện hoàn toàn khác nhau.
Lúc người khác nói mấy chuyện vô nghĩa, nhãn tình Ô Khê thông thường sẽ nhìn xuống, mí mắt buông nửa, nhãn châu bất động, thật là đã làm khó cho y cứ nắm bắt đúng thời điểm mà gật đầu thật tinh chuẩn. Nhưng khi y thực sự nghiêm túc nghe, ánh mắt sẽ thẳng tắp nhìn chằm chằm đối phương, dường như chớp cũng không thèm chớp lấy một cái.
Mỗi lần bị ánh mắt như thế nhìn vào mình, Cảnh Thất cũng sẽ nhịn không được nhiều lời thêm chút nữa.
Khi một người cứ luôn phải đối mặt với những chuyện phức tạp cùng những người phức tạp, thì thời điểm nhìn thấy những thứ đơn giản tinh thuần liền đặc biệt dễ dàng mềm lòng, cho nên Cảnh Thất đối tiểu hài tử cùng tiểu động vật luôn rất có kiên nhẫn. Đáng tiếc hắn chuyển thế nhiều lần, lại chưa bao giờ có con nối dòng cho chính mình.
Có đôi khi hắn sẽ đột nhiên nghĩ muốn có một nhi tử như Ô Khê, sẽ vào lúc hắn nói chuyện mà mở một đôi mắt vừa đen vừa lớn, yên lặng thúc giục hắn nói nhiều, nhiều hơn nữa. Bất luận dưới tình huống gì cũng đều có thể vững
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gia/1291319/quyen-2-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.