Mùi nicotine khiến vành mắt Ngôn Lạc Hi phiếm hồng, cô quật cường trừng mắt nhìn anh, ai ngờ càng không chịu khuất phục, càng dễ khơi mào ham muốn chinh phục của đàn ông, huống chi đàn ông trước mặt xương cốt bản thân đã cất giấu thú tính.
Đáy mắt nam nhân nhiễm một tầng ý cười mỏng manh:"Hay là em đang nghĩ chọc giận tôi xong rồi không cần trả bất cứ giá nào, hôm nay vẫn bình yên vô sự rời khỏi chỗ này?"
Ngôn Lạc Hi sững sờ nhìn anh: "Rốt cuộc anh muốn thế nào?"
Lệ Dạ Kỳ thu tay lại, đôi môi mỏng gợi cảm ngậm điếu thuốc hít một hơi, phun ra từng vòng khói, vẻ mặt mê người, "Anh muốn thế nào em còn không biết? Không phải nói anh lạm tình quyến rũ khắp nơi sao? Lưng đeo cái tên này, dù sao cũng phải chứng thực nó"
Con ngươi Ngôn Lạc Hi co lại, cô vẫn cho rằng anh là thân sĩ nửa đêm nhặt cô về nhà, còn nấu mì cho ăn, làm sao nhìn ra anh chính là sói đội lốt dê, hiển nhiên mặt người dạ thú.
Liếc khuôn mặt trắng hồng của cô gái, anh cúi người lại gần, "Tính tình anh không tốt, kiên nhẫn có hạn, chờ lúc anh động thủ, e rằng em không còn khí lực kêu dừng"
Giọng nói trầm thấp của người đàn ông lộ ra mập mờ, ý uy hiếp nồng đậm, cô tái nhợt, nói:
"Tôi không nghĩ tới đắc tội với anh, nếu vừa rồi quấy rầy chuyện tốt làm anh thẹn quá hóa giận tôi cảm thấy rất có lỗi..."
Lệ Dạ Kỳ chăm chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gia-vo-ngai-lai-buong-roi/2835417/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.