Ngôn Lạc Hi khẩn trương nhìn ánh mắt tràn ngập tính xâm lược của người đàn ông khiến cô cảm thấy tâm hoảng ý loạn.
Nhất là khi hai người còn ở không gian cực nhỏ trong phòng thay đồ làm cô cảm thấy ngộp ngạt không thở nổi.
Đối mặt với sự khiêu khích của Lệ Dạ Kỳ cô không sợ há miệng thét to lên: "Đến...
Âm thanh chữ "người" còn chưa phát ra, trước mắt hoa lên miệng đã bị một bàn tay lớn che lại, tim cô đập cứng lại, mắt hạnh mang theo bối rối vô thức lại ngẩng đầu nhìn người đàn ông gần trong gang tấc.
Cô chớp chớp mắt, hai người rõ ràng cách nhau một khoảng, sao anh lại chạy đến trước mặt cô?
Bàn tay kia của người đàn ông tự động vòng quanh eo cô gái, anh cụp mắt nhìn chằm chằm đôi mắt đen như mực của cô, trong con ngươi trong trẻo phản chiếu dung nhan điên đảo chúng sinh của anh, anh mỉm cười, khóe môi nhếch lên ý cười ôn đạm: "Không ngoan, phải chịu phạt"
Nói xong, ngón trỏ khớp xương rõ ràng của người đàn ông dừng ở trên môi cô, đầu ngón tay mang theo mùi thuốc lá nhàn nhạt, hành động của anh rõ ràng cũng không quá phận, không hiểu sao làm cho lòng người sợ hãi.
"Anh! "Ngôn Lạc Hi tức giận trừng mắt nhìn.
"Anh làm sao?" Lệ Dạ Kỳ cúi người chậm rãi tới gần, giọng nói từ từ dán vào tai cô rất trầm thấp. Ánh mắt kia càng ngày càng u ám, có hai đám lửa nho nhỏ ở trong mắt nhảy nhót khiến cô hoảng loạn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gia-vo-ngai-lai-buong-roi/2835412/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.