Đang giữa hè, Ngôn Lạc Hi ghé vào trước quầy bar ăn mì ăn liền, vị ớt, cay đến cái miệng nhỏ nhắn của cô hồng hồng, một bát mì ăn đến mồ hôi đầm đìa, bụng lấp đầy cảm giác mình rốt cục đã sống lại, cầm bát canh uống đến say sưa, cảm thấy cay đến đã ghiền.
Lệ Dạ Kỳ từ bên ngoài trở về, vừa vào phòng đã ngửi thấy mùi mì ăn liền, anh nhíu mày ngẩng đầu nhìn lại. Phía trước quầy bar người phụ nữ đưa lưng về phía anh, tiếng mút nước mì rất vang. Cô mặc áo thun màu sậm của anh hai chân mảnh khảnh thẳng tấp ở dưới vạt áo lắc lư không thành thật lắc đến anh hoa cả mắt. Hô hấp hơi cảm thấy hít thở không thông, thật lâu sau mới miễn cưỡng dời ánh mắt khỏi đùi cô, dừng lại trên khuôn mặt xinh đẹp có chút tái nhợt c, dáng vẻ uống canh giống như một con chuột hamster nhỏ đáng yêu. Anh lại mềm lòng đến rối tinh rối mù cảm thấy thêm chút thương yêu và xót xa.
Anh chậm rãi đi tới cách đến gần, mùi ớt sặc mũi càng ngày càng nồng. Anh vốn cao hơn cô hơn nửa cái đầu, lướt qua đỉnh tóc cô nhìn thấy trên mì nước nổi lên dầu đỏ gương mặt anh tuấn tối sầm:" Ai cho phép em ăn đồ nóng?"
Ngôn Lạc Hi bị thanh âm bất thình lình truyền đến từ phía sau dọa sợ, thân thể cô cứng đờ, chậm rãi quay đầu đi, nhìn thấy Lệ Dạ Kỳ đứng ở phía sau miệng cô bọc nước mì, lập tức bị sặc nước mì cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gia-vo-ngai-lai-buong-roi/2834952/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.