Ngôn Lạc Hi bị tiếng chị dâu này gọi đến cả người nổi da gà, lại nhìn Tiết Thục Dĩnh, đã là trạng thái hóa đá, đại khái vừa rồi nói sau lưng cô ta, vẻ mặt rất mất tự nhiên.
"Ừm... sao con lại ở trong xe?" Vừa rồi rõ ràng bà nhìn không thấy ai trong đó, trời ạ đúng là khiến người ta sởn gai óc.
Phó Du Nhiên làm như không để ý đến sắc mặt mất tự nhiên của Tiết Thục Dĩnh, cô ta
thân thiết kéo tay bà, cười khanh khách nói:"Vừa rồi điện thoại con rớt sau ghế, bác cả gái và chị dâu đang nói chuyện gì vui vẻ vậy?"
Tiết Thục Dĩnh xấu hổ xoa mi tâm:"À, chỉ nói chuyện phiếm"
"Ách, thì ra động tác chiêu bài của Lệ đại thần là di truyền mẹ a!" Ngôn Lạc Hi nhìn
Tiết Thục Dĩnh xoa mi tâm, cười cười xua đi bớt đi xấu hổ trong lòng, dù sao ở sau lưng nói xấu người ta, dù là người mình ghét cũng cảm thấy có chút ngượng ngại.
Tiết Thục Dĩnh ngẩng đầu nhìn cô, "Động tác chiêu bài gì?"
"Cái này". Ngôn Lạc Hi thuận thế xoa xoa mi tâm, mỗi lần Lệ đại thần hết cách với cô đều làm động tác như vậy.
Tiết Thục Dĩnh bị chọc cười, đứa trẻ thông minh cố tình đánh trống lãng để bà đỡ xấu hổ cũng làm bầu không khí khó xử vừa rồi tiêu tan đi bớt. Biết chuyện như vậy ai mà không thích?
"Vậy Lạc Lạc con nhất định làm Tiểu Thất đau đầu không ít?" Bà vừa nói vừa ấn giữa lông mày của Ngôn Lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gia-vo-ngai-lai-buong-roi/2834107/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.