*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhược Khả Phi nằm nghiêng ở trên giường, Hiên Viên Cô Vân ngồi ở bên giường.
Nhược Khả Phi một tay chống đỡ đầu mình, hai mắt mơ màng nhìn Hiên Viên Cô Vân. Mà Hiên Viên Cô Vân chính là đang cẩn thận bóc từng hạt lựu, lại ôn nhu đưa vào miệng Nhược Khả Phi (oh! chị này sướng thế!!
Trên có ống nhổ, Khả Phi cứ phun hạt vào bên trong, ăn xong tùy ý phun loạn lên. Cô Hiên nhìn bộ dạng bữa bãi của nàng lại yêu thích
"Tuyết nhi, ăn ngon không?" Hiên Viên Cô Vân giống như lấy lòng hỏi.
"Nói qua ngươi không cần gọi ta: "Tuyết nhi", ta tên Nhược Khả Phi! Nhược Khả Phi!" Nhược Khả Phi cầm lựu trong tay Hiên Viên Cô Vân tự mình bóc.
"Được, được, Phi nhi." Hiên Viên Cô Vân cũng không giận, chỉ nhìn Nhược Khả Phi mỉm cười.
Nhược Khả Phi không thèm nhắc lại, chuyên tâm ăn lựu.
Hiên Viên Cô Vân nhìn môi Nhược Khả Phi nước lựu còn vương lại, nuốt nước miếng (eo!!),chậm rãi tiến lên...
Đột nhiên, có tiếng động ngoài cửa
Hiên Viên Cô Vân nhướng mày, bất mãn hỏi: "Chuyện gì?"
"Bẩm báo Vương gia, Thất vương gia cho người đưa lễ vật." Người ngoài cửa nơm nớp lo sợ trả lời.
"À, mang sang bên kia." Hiên Viên Cô Vân không kiên nhẫn nói, môi vẫn áp lên môi Khả Phi
Nhược Khả Phi cười, dùng sức cắn. Máu chậm rãi nổi lên trên môi Cô Vân.
"Nàng dám cắn ta!" Hiên Viên Cô Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-da-sung-co/172564/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.