Nhược Khả Phi quay đầu nhìn ngoài cửa sổ quá nhiều khói trắng, thở dài một hơi. Đột nhiên, thân máy bay chấn động mãnh liệt, Nhược Khả Phi quay đầu nhìn về phía trước, cùng với dự cảm chẳng lành, cô liếc mắt nhìn về mảng đen phía trước, dần mất đi tri giác.
Tai nạn trên không sao? Ngay lập tức ý niệm hiện lên trong đầu: Trời! Điệu này thì xong rồi...
Lại lần nữa mở mắt ra, lại phát hiện cả người nóng lên, tựa hồ có rất nhiều con kiến ở trên người, cảm giác khó chịu, hô hấp cũng không vững vàng. Tâm Nhược Khả Phi trầm xuống, đơn giản là hạ thể từng đợt nóng ngứa khó nhịn. Mà miệng cũng là từng đợt khó chịu, chuyện gì vậy? Bị cái gì chặn? Mình bị hạ dược? Nhược Khả Phi cảm nhận được loại cảm giác. Nàng biết!
Đã xảy ra chuyện gì? Nhược Khả Phi đưa tay sờ bụng, lại phát hiện bản thân không thể nhúc nhích. Sao lại thế này? Không phải mới vừa ở trên máy bay đã xảy ra chuyện sao?. Ngẩng đầu đánh giá xung quanh, quá kinh ngạc. Chung quanh cổ hương, cổ sắc đẹp đẽ quý giá, vật dụng tương tự thời cổ. Trên đầu, những bức họa cổ mạ vàng treo trên đầu giường. Những bức tranh ổ mạ vàng? Nhược Khả Phi nhíu mày, bức hoa văn biểu đạt: Phúc Thọ cát tường. Lại cúi đầu, Nhược Khả Phi nhất thời kinh ngạc dựng tóc gáy, phát hiện chân tay bị trói, miệng căng ra tựa hồ bị cái gì đó chặn. Vấn đề lớn nhất không ở chỗ này, mà là Nhược Khả Phi phát hiện thân thể mình trở nên nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-da-sung-co/172560/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.