Tám năm sau, sẽ thế nào đây?
Vạn tướng cốc ngồi chỗ cao nhất trên cây, Trình Thiên Miểu ngồi bên cạnh, nhìn ra phía xa. Tất cả vẫn như cũ không có gì đặc biệt. Nấu cơm, rửa rau. Phía trung tâm quảng trường, đang họp chợ phiên ba ngày một lần. Ngoại trừ các các cư dân trong cốc mua bán trao đổi cũng có các thương nhân bên ngoài vào buôn. Thương nhân đứng đắn có thể thoải mái bình yên vào cốc buôn bán. Từng có người có ý định vào cốc với ý định báo thù, ngày thứ hai liền bị phát hiện chặt thành mấy khúc vứt ra ngoài.
Vừa vào cốc này, ngăn cách.
Đây là lời được khắc trên tấm bia đá.
"Tiểu thư ~~~~ tiểu thư ~~" xa xa truyền đến tiếng gọi của tổng quản.
Trình Thiên Miểu làm như không có nghe thấy, chuyển thân nhẹ nhàng, hướng đến nhà Vương Tiểu Bạch. Hôm nay Vương Tiểu Bạch nói sẽ dạy mình ám khí tận xương đinh, thuận tiện tới nhà hắn trốn.
Tổng quản đi tới gốc cây, nghi hoặc nhìn một chút, nhưng không có phát hiện tung tích tiểu thư. Thở dài, xoay người rời đi. Phu quân tương lai của tiểu thư hàng năm đều phái người đưa tới rất nhiều thứ, nhưng là tiểu thư cũng không nhìn qua. Thiếu gia Thượng Quan Thanh Vân từ bốn năm trước cũng không xuất hiện quá. Nghe nói hắn mỗi ngày đều chăm chỉ luyện công. Xem ra bốn năm trước một cước kia đã làm cho hắn khắc cốt ghi tâm.
"Tiểu Bạch, Tiểu Bạch ~~" Trình Thiên Miểu đi đến trước cửa nhà Vương Tiểu Bạch, đang muốn đẩy cửa vào, lại nhìn đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-da-sung-co/1635770/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.