Hiên Viên Cô Vân một cước đá văng thi thể bạch y nữ tử dưới chân mình, đi nhanh về hướng đại điện, phía sau các tướng sĩ theo sát sau đó. Hiên Viên Cô Phong tựa như đã không có linh hồn, chỉ lặng yên quỳ gối tại chỗ, đối với tất cả mọi thứ cũng không có cảm ứng. Dường như lâm vào trong bóng đêm khôn cùng. Nghĩ đến tất cả đều ở trong lòng bàn tay của chính mình, lại chưa từng nghĩ tại thời điểm cuối cùng, tất cả hủy hoại chỉ trong chốc lát. Hiên Viên Cô Vân nện từng bước chân vững vàng chậm rãi đi lên phía trước, không còn ai có thể ngăn cản. Từng bước một, bước lên bậc thang kia. Phần đông cung nữ, bọn thái giám cướp đường mà chạy. Trên đại điện, hoàng thượng ngồi vững vàng, trên mặt vẫn tươi cười như cũ, giống như đang mong mỏi người ở phía ngoài tiến vào.
"Mộc Cách a, cũng là ngươi tốt nhất, cuối cùng vẫn là ngươi bồi ở bên cạnh trẫm." Ánh mắt Hoàng thượng có chút thẫn thờ, có chút vui mừng. "Cuối cùng, vẫn không thể nào độ hóa cho hoàng thượng.” Thanh âm của Mộc Cách mang theo chút tiếc nuối.
"Ha ha, không, ngươi làm được." Hoàng thượng quay đầu nhìn Mộc Cách, "Trẫm sẽ không còn là trẫm." Ánh mắt Mộc Cách dừng ở trên mặt hoàng thượng, nhìn qua cũng là một mảnh bình tĩnh. Mộc Cách nhẹ nhàng lắc đầu. Ma vẫn là ma, vẫn chưa thành Phật.
"Mộc Cách a, ngươi đi đi." Hoàng thượng quay đầu nhìn cửa đại điện, hơi hơi than thở nở nụ cười, "Cám ơn ngươi bồi ta mấy năm nay. Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-da-sung-co/1635739/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.