(Ừm, được sự giúp sức của Hà Đoàn thân yêu, nên Thất Dạ có lẽ sẽ đăng được thường xuyên hơn, truyện này, ta chỉ phụ 1 tay, vì nhà ta đang rất bận, qua khoảng 1 thời gian nữa ta mới có thể quay trở lại bộ này, chúng ta hãy cổ vũ nàng Hà Doàn có tinh thần nào….)
Những người này thực điên cuồng a. Nhược Khả Phi thản nhiên cười, chuyện này so với việc diễu võ dương oai, phô trương thanh thế còn xấu xa hơn. Những người này đều đã bị tẩy não sao. Bất kể là thật hay giả, không thể không thừa nhận, vị Ngải Lộc Hầu này quả thật có chút tâm kế.
“Hầu gia chớ trách, chúng tôi là người từ nơi khác đến. Nghe nói nơi này có nạn đói náo loạn, cố ý tới xem. “ Xin hiến tặng năm ngàn lượng, hi vọng các vị hương thân không cần ghét bỏ.” Thanh âm Nhược Khả Phi hơi chút trầm thấp chậm rãi vang lên. Biến thanh khóa quả nhiên dùng tốt.
“Oaaa, thì ra là như vậy.” Mọi người đều sôi nổi bàn tán, nhìn đám người Nhược Khả Phi, ánh mắt lập tức liền biến thành thân mật.
Ngải Lộc Hầu híp mắt cười, hớn hở mở lời: “Thì ra là thế, ba vị thật sự là có tâm. Thỉnh ba vị đến quý phủ một ngày có được không?”
“Chúng ta đang muốn bái phỏng Hầu gia đây. Nghe thanh danh của ngài đã lâu, giờ nghe danh không bằng gặp mặt. Hầu gia quả nhiên là khí độ bất phàm.” Nhược Khả Phi cười ấm áp, dân chúng đang xem chung quanh như ngây dại. Một trang thiếu niên hảo tâm như vậy, thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-da-sung-co/1635710/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.