Cầm côn trong tay, cằm nam tử như sắp trật khớp.
“Bán hay không?” Nhược Khả Phi kiên nhẫn hỏi.
Nam tử nhanh chóng khôi phục thường sắc, tựa vào lồng sắt bên cạnh, một bộ dạng cà lơ phất phơ, cười nói: ” Giá này quá thấp, còn chưa đủ lộ phí ta trở về a.”
“Đi trạm dịch tọa xe ngựa hẳn là đủ, nga, quên tính tiền cơm ngươi trên đường, lại thêm là 5 lượng 2.” Nhược Khả Phi đau lòng trả thêm giá, bộ dáng đau lòng giống như là muốn toàn bộ gia sản của nàng.
Diêm Diễm không nói được một lời, chỉ nhìn người trong lồng sắt, muốn nhìn hắn khi nào thì tỉnh lại. Nhìn hắn khi tỉnh lại có nổi điên không?.
“Lại thêm 5 lượng 2.” Nam tử nhìn Nhược Khả Phi hai mắt tỏa sáng, có ý tứ. Diêm vương khi nào thì tìm được nữ nhân có ý tứ như vậy.
“Được rồi, lại thêm 5 lượng 2.” Nhược Khả Phi vươn tay đưa vào bên trong túi tiền mò mẫm, lấy ra ngân phiếu một trăm lượng, đưa cho nam tử, “Không cần thối lại.”
Cây gậy trong tay nam tử rơi thẳng xuống đất, mặt cứng lại. Như thế cò kè mặc cả vừa rồi có ý nghĩa gì đây? Thật không thể tin được đây là nữ tử lúc nảy.
“Muốn hay không a? Ta không cần ngươi miễn phí tặng cho ta.” Nhược Khả Phi không kiên nhẫn vẫy ngân phiếu trong tay.
“Muốn, làm sao có thể không cần?” Nam tử tiếp nhận ngân phiếu một phen cất vào trong áo, chỉ vào lồng sắt phía sau nói, “Hắn thuộc về ngươi, muốn xử lý như thế nào đều được, giết hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-da-sung-co/1635701/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.