Sáng sớm ngày thứ tư, Ngũ Vương gia cùng sớm ly khai kinh thành, khởi hành đi đến đất phong của mình trước. Còn Thất vương gia, cũng chính là đương kim thái tử gia, đương nhiên là sẽ lưu lại kinh thành.
Lại là ngồi không ở trên xe ngựa bảy ngày. Nhược Khả Phi đột nhiên có chút hoài niệm về điếm lẩu ở Hứa Thành, cảm giác ấm áp khi ăn lẩu nổi lên trong lòng.
Rốt cục lại nhớ tới Hứa Thành. Giờ phút này ở Hứa thành đã là đông mạt (cuối đông),vẫn như cũ: Rét lạnh. Nhược Khả Phi khoác áo hồ cừu, đến cửa thành xuống xe. Cửa Vương phủ, bóng dáng diễm lệ của Đỗ Vũ đã nghênh đón từ lúc nào.
“Vương gia.” Đỗ Vũ nhẹ nhàng gọi ra tiếng, trong thanh âm ôn nhu lại dẫn theo chút thản nhiên ai oán cùng ủy khuất, so ra nghe rất vừa tai. Một bộ dạng điềm đạm đáng yêu, ai thấy đều tâm sinh ý thương tiếc.
” Ái thiếp trời lạnh, mau vào phòng nghỉ tạm.” Hiên Viên Cô Vân thản nhiên nói, nhưng không đem tầm mắt dừng lại ở trên người nàng một khắc. Mà xoay người đỡ Nhược Khả Phi vào vương phủ. Không ai nhìn đến Đỗ Vũ cúi đầu, đáy mắt hiện lên một tia oán độc.
Nhược Khả Phi ngẩng đầu nhìn nóc nhà cùng tuyết đọng mỏng manh trên cây, đột nhiên phát hiện, thì ra ở nơi kinh thành nóng bức, nàng vẫn là thích cái rét lạnh của Hứa Thành. Hứa Thành cư nhiên mang cho nàng cảm giác, không gì sánh được. ha ha. Nhược Khả Phi nhẹ nhàng lắc đầu.
Trở lại Hứa Thành, Hiên Viên Cô Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-da-sung-co/1635699/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.