Ngày kế tiếp, Nhược Khả Phi bắt đầu làm việc chuyện của mình. Ở Hứa thành, quán Lẩu này lợi nhuận tùy ý nàng sử dụng. Nàng dùng tiền này thu mua một đám vũ nữ, mỗi ngày liền ở sau vườn trong vương phủ huấn luyện, không cho bất luận kẻ nào nhìn đến. Trong phủ người nghe từng tiếng trống, đều tò mò nhưng cũng không dám tiến lên nhìn lén. Đơn giản là Nhược Khả Phi hạ tử lệnh không được bất luận kẻ nào nhìn lén. 
Từng có nha hoàn không sợ chết cứng rắn thích nổi bật đi nhìn lén, kết quả bị Tiểu Vũ bắt được, Tiểu Vũ chưa nói hai lời, trực tiếp làm mù mắt của nàng. Lý do hai điều, nhất là nhìn thứ ko nên nhìn, hai là không đem chủ tử để vào mắt. 
Nhược Khả Phi nhìn ánh mắt Tiểu Vũ mặt không đổi sắc, thản nhiên nở nụ cười. Nữ nhân này, đi theo bên người nàng cuối cùng học được vài thứ. Hiểu được cái gì kêu giết một người răn trăm người! 
Mỗi lần Hiên Viên Cô Vân hồi phủ, Nhược Khả Phi liền để cho Tiểu Vũ giám sát đám vũ nữ luyện tập, còn nàng ở tiền viện bồi tiểu nam nhân của mình. 
“Mấy ngày nay nàng ở phía sau vườn làm cái gì?” Hiên Viên Cô Vân tựa đầu tựa vào vai Nhược Khả Phi không chút để ý hỏi. 
“Giải trí thôi, xem các nàng khiêu vũ.” Nhược Khả Phi cũng tùy ý trả lời. 
“Nàng không làm loạn chứ, thương thế của nàng tốt chưa?.” Hiên Viên Cô Vân nhẹ nhàng vuốt ve phía sau lưng Nhược Khả Phi nơi vị trí của phi tiêu. 
“Đứa ngốc, đã tốt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-da-sung-co/1635688/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.