Là Diêm Diễm! 
Đôi mắt của Nhược Khả Phi mở to, rốt cục đến rồi! 
“Không muộn, ít nhất chúng ta còn chưa có chết.” Nhược Khả Phi nhẹ nhàng thở ra, tuy rằng đại bộ phận hắc y nhân đã ngã xuống đất, nhưng chính thể lực nàng cùng Hiên Viên Cô Vân đã đến cực hạn. 
Diêm Diễm quần áo có chút hỗn độn, trên người có vài vết thương nhỏ. Nhược Khả Phi nhăn mi lại, xem ra đã điều tra nàng rất rõ ràng, sớm phái người ngăn cản Diêm Diễm, cho nên mới khoan thai đến chậm. 
Có Diêm Diễm, vốn dĩ hắc y nhân còn thừa lại không nhiều lắm nhanh chóng ngã xuống. 
Diêm Diễm giờ phút này tựa như từ địa ngục trở về, cả người đều là phệ giết huyết tinh. Hắc y nhân còn lại ko nhiều lắm đang đứng khẩn trương chuyển sang tư thế nằm bất nhã dưới đất. 
“Chủ tử…” Diêm Diễm vốn là lạnh như băng nhìn Nhược Khả Phi một thân đang bị thương lại hiện lên một tia lo lắng. 
“Ta không sao.” Nhược Khả Phi cười cười, “Ngươi tới vừa vặn.” Đúng vậy, chỉ cần nàng trước khi chết đến cũng không tính trễ. 
“Phốc” Hiên Viên Cô Vân hộc ra một ngụm đỏ tươi, giống như là đã tổn thương sâu đến lục phủ ngủ tạng. 
“Vương gia!” Nhược Khả Phi một tiếng thét kinh hãi. 
“Nàng bảo ta là cái gì? Ta không thích nàng gọi ta như vậy.” Hiên Viên Cô Vân cả người đau nhức, lại vẫn như cũ mạnh miệng, quật cường để ý Nhược Khả Phi xưng hô. 
“Cô Vân, Cô Vân, được chưa? thế nào?” Nhược Khả Phi cười khổ, là vừa tức vừa cười, đã 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-da-sung-co/1635685/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.